NUA MAT TROI VANG - Trang 444

“Một người bạn của chúng tôi mang cho một ít nhu yếu phẩm”, Olanna

nói, đưa cho cô gói muối.

Hêy, tôi không thể lấy hết chỗ này”, Alice nói, lúc cô thò tay ra cầm

lấy. “Cảm ơn chị. Ồ, cảm ơn chị rất nhiều!”

“Chúng tôi không gặp ông ấy đã lâu. Thật ngạc nhiên khi nhận được.”

“Và chị lại quan tâm đến tôi. Chị không cần phải làm thế.” Alice ép

chặt gói muối vào ngực. Mắt cô có quầng đen với những gân xanh hiện lên
dưới làn da nhợt nhạt; Olanna tự hỏi không biết cô ta có bị ốm không.

Nhưng Alice trông có vẻ khác, làn da tươi tắn hơn khi chiều hôm ấy cô

ra ngoài và ngồi cạnh Olanna ngoài hàng hiên, chân duỗi dài. Có lẽ cô đã
đánh một ít phấn nhạt. Hai bàn chân của cô nhỏ xíu. Thoang thoảng có một
mùi kem dưỡng da quen thuộc. Bà Adanna đi qua và nói, “Ê! Alice, chúng
tôi chưa bao giờ thấy cô ngồi ở ngoài này!”, và Alice nhoẻn miệng nở một
nụ cười. Mục sư Ambrose đang cầu nguyện ở gần mấy cây chuối. Cái áo
thụng dài tay màu đỏ của ông sáng rực dưới nắng chiều đang tàn. “Đức
Jehovah hủy diệt quân thù bằng ngọn lửa của Thánh Thần! Đức Jehovah
chiến đấu cho chúng ta!”

“Chúa chiến đấu cho Nigeria”, Alice nói. “Chúa luôn chiến đấu cho

bên nào có nhiều vũ khí.”

“Chúa ở bên chúng ta!” Olanna lấy làm ngạc nhiên bởi giọng gắt gỏng

của chính mình. Alice có vẻ giật mình và từ chỗ nào đó đằng sau nhà, Bingo
đang rít lên.

“Tôi chỉ nghĩ là Chúa chiến đấu cho bên nào có lẽ phải”, Olanna nói

thêm một cách dịu dàng.

Alice đập một con muỗi. “Ambrose giả vờ làm mục sư để tránh nhập

ngũ đấy.”

“Vâng, tôi cũng nghĩ thế.” Olanna mỉm cười. “Cô có biết cái nhà thờ kỳ

lạ trên đường Ogui ở Enugu không? Ông ta giống như một trong mấy người
mục sư ở đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.