NUA MAT TROI VANG - Trang 445

“Tôi không hẳn là đến từ Enugu.” Alice co đầu gối lên. “Tôi đến từ

Asaba. Sau khi học xong Đại học Sư phạm ở đó, tôi đi đến Lagos. Tôi làm
việc ở Lagos trước khi chiến tranh xảy ra. Tôi gặp một Đại tá trong quân đội
và chỉ trong vòng vài tháng, anh ta cầu hôn tôi nhưng anh ta không bảo cho
tôi biết là anh ta đã kết hôn và vợ anh ta đang ở nước ngoài. Tôi có thai. Và
anh ta cứ trì hoãn chuyện về Asaba để kết hôn cho đúng nghi lễ. Nhưng tôi
tin khi anh ta nói rằng anh ta rất bận và đang chịu áp lực từ tất cả những
chuyện xảy ra trên đất nước. Sau khi người ta giết sĩ quan Igbo, anh ta trốn
thoát và tôi đến Enugu với anh ta. Tôi sinh con ở Enugu. Tôi đang ở với anh
ta tại Enugu thì vợ anh ta về nước, ngay trước khi chiến tranh xảy ra, và anh
ta đã bỏ tôi. Rồi con tôi chết. Rồi Enugu mất. Và tôi ở đây.”

“Tôi rất tiếc.”

“Tôi là con nhỏ ngu ngốc. Sao tôi lại tin những lời gian dối của anh

ta?”

“Đừng nói thế.”

“Chị may mắn lắm. Chị có chồng và con của chị. Tôi không biết chị

làm thế nào để có thể giữ được mái ấm, dạy dỗ trẻ em, và có tất cả mọi thứ.
Tôi ước gì tôi cũng có thể giống như chị.”

Sự ngưỡng mộ của Alice làm nàng ngạc nhiên và ấm lòng. “Tôi chẳng

có gì đặc biệt cả”, Olanna nói.

Mục sư Ambrose trở nên cuồng nhiệt. “Quỷ sứ, ta bắn nhà ngươi! Sa

tăng, ta bỏ bom ngươi!”

“Chuyến di tản khỏi Nsukka của chị như thế nào?” Alice hỏi. “Chị có

mất mát nhiều không?”

“Tất cả mọi thứ. Chúng tôi chạy rất vội vã.”

“Tôi cũng bị như thế ở Enugu. Tôi không biết tại sao họ không nói sự

thật cho dân chúng biết để mọi người có thể chuẩn bị. Người của Bộ Thông
tin cho xe tuyên truyền chạy khắp thành phố loa loa nói với chúng tôi rằng
mọi chuyện đều tốt đẹp, chỉ có lính của họ tập bắn pháo thôi. Nếu họ nói sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.