NUA MAT TROI VANG - Trang 449

“Đừng lảm nhảm nữa, mục sư Ambrose và hãy đi mà tham gia quân

đội ấy! Cái màn nói ấm a ấm ớ của ông thì giúp gì được cho chính nghĩa
chứ?” Bà Oji nói. Bà đang đứng trước phòng mình với thằng con trai đội
một miếng vải trên đầu, cúi mặt xuống một cái bát bốc hơi nghi ngút. Khi
thằng bé ngẩng đầu để lấy hơi, Olanna nhìn cái bát trộn nước tiểu, dầu, lá
lẩu và hầm bà lằng những gì chỉ có trời mới biết bà đã trộn vào để chữa bệnh
suyễn.

“Ban đêm nó có bị nặng không?” Nàng hỏi bà Oji.

Bà Oji nhún vai. “Cũng nặng nhưng không nặng lắm.” Bà quay sang

thằng con. “Mày có muốn tao tát cho một cái trước khi mày hít thuốc vào
không? Tại sao mày để nó bốc hơi lãng phí như thế?”

Thằng bé lại cúi mặt xuống cái bát.

“Jehovah sẽ tiêu diệt Gowon và Adekunle!” Mục sư Ambrose hét to.

“Im mồm và tham gia quân đội đi!” Bà Oji nói.

Có người nào đó hét vọng ra từ một trong những căn phòng. “Bà Oji,

để cho mục sư được yên! Trước tiên là chồng bà nên trở lại quân đội đi bởi
vì chính ông ta đã chạy trốn khỏi nơi đó!”

“Ít nhất là ông ấy cũng từng đi lính!” Bà Oji trả đũa thật nhanh. “Trong

khi chồng của mấy người run sợ lẩn trốn trong rừng Ohafia như một thằng
nhát gan để quân đội không tìm thấy.”

Bé By đi đến từ đằng sau nhà; con chó lẽo đẽo theo. “Mẹ Ola! Bingo có

thể nhìn thấy linh hồn. Ban đêm khi nó sủa, có nghĩa là nó nhìn thấy linh
hồn.”

“Linh hồn không có thật, Bé By.” Olanna nói.

“Có, có linh hồn.”

Những điều Bé By học được quanh đây làm Olanna khó chịu. “Có phải

Adanna nói với con thế không?”

“Không, Chukwudi nói cho con biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.