NUA MAT TROI VANG - Trang 451

mảnh. “Tôi sẽ nấu cháo ngay”, bà ta nói.

“Adanna cần có sữa.” Olanna nói. “Mấy cái lá này không trị được bệnh

suy dinh dưỡng đâu.”

“Để cho bà Adanna làm. Mấy cái lá chống bệnh suy dinh dưỡng sẽ hiệu

nghiệm nếu bà ta không đun nó quá lâu”, bà Oji nói. “Hơn nữa, trung tâm
tiếp tế chẳng có cái gì hết. Chẳng lẽ cô không nghe là tất cả trẻ con ở Nnewi
đều lăn ra chết sau khi uống sữa cứu trợ à? Kẻ địch đã bỏ thuốc độc vào
đấy.”

Olanna gọi Bé By, dẫn nó vào trong phòng và cởi quần áo nó ra.

“Ugwu đã tắm cho con rồi”, Bé By ngơ ngác nói.

“Biết rồi, biết rồi, cục cưng của mẹ.” Olanna nói rồi kiểm tra con bé

cẩn thận. Da nó vẫn có màu đen sậm của gỗ mun, tuy nó cũng gầy hơn, và
bụng không bị ỏng. Olanna ước gì trung tâm tiếp tế mở cửa và Okoromadu
vẫn còn ở đó, nhưng ông ta đã chuyển đi Orlu sau khi Hội đồng Nhà thờ Thế
Giới đem công việc của ông giao cho mấy ông mục sư không còn nhà thờ
nữa.

Bà Adanna đang nấu lá trong bếp. Olanna lấy một hộp cá mòi và một ít

sữa bột trong thùng Ezeka gửi và đem cho bà. “Đừng nói với ai là tôi cho bà
cái này. Cho Adanna uống từ từ.”

Bà Adanna chụp lấy tay của Olanna. “Cảm ơn cô, cảm ơn cô, cảm ơn

cô. Tôi sẽ không nói cho ai hết.”

Nhưng bà ta cũng vẫn nói với người khác, bởi vì một lúc sau, khi

Olanna đi đến văn phòng của Ezeka, bà Oji nói với theo, “Con tôi bị suyễn
và sữa sẽ không giết chết nó đâu!”

Olanna làm ngơ.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.