NUA MAT TROI VANG - Trang 459

kéo thẳng áo; Olanna cảm thấy buồn khi nhớ về một người vẫn còn ở nơi đó.

“Trời ơi, chị không ngờ thời gian đi mau thế. Chị quên cả giờ giấc.”

Kainene nói.

“Chị có đến thăm em nữa không?”

Một chút ngập ngừng trước khi Kainene nói, “Suốt ngày chị ở trại tị

nạn. Em có thể đến xem”. Nàng lục trong ví lấy một mẩu giấy rồi viết địa
chỉ và chỉ dẫn đường đến nhà nàng.

“Vâng. Thứ Tư tuần tới. Em sẽ đến.”

“Em lái xe đến chứ?”

“Không. Vì đám lính. Và ở đây bọn em chả bao giờ có xăng.”

“Gửi lời chào anh chàng cách mạng giúp chị.” Kainene vào xe và nổ

máy.

“Biển số xe của chị rất lạ”, Olanna nói, nhìn chữ VIG in trước hàng

số.

“Chị trả thêm tiền để chứng tỏ lòng ái quốc trên xe của mình.

Vigilance, đề cao cảnh giác!” Kainene nhướn mày và vẫy tay trước khi lái
đi. Olanna nhìn chiếc Peugeot 404 biến mất ở cuối đường và đứng đó một
lúc, cảm giác như trong lòng mình bừng sáng.

Ngày thứ Tư, Olanna đến sớm. Harrison mở cửa và trợn tròn mắt, ngây

người đến nỗi quên cả lối cúi đầu chào quen thuộc. “Chào cô, lâu quá không
gặp cô!”

“Ông có khỏe không, Harrison?”

“Rất khỏe ạ, thưa cô”, ông ta nói.

Olanna ngồi trên một trong hai cái sofa trong phòng khách trống trải và

sáng sủa, cửa sổ mở toang. Tiếng radio vẳng ra từ đâu đó và khi nghe tiếng
chân, nàng cố giữ vẻ mặt tự nhiên, không biết phải nói gì với Richard.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.