NUA MAT TROI VANG - Trang 465

Chương hai mươi chín

Ugwu biết không nên tin câu chuyện của mục sư Ambrose rằng có một

vài người của một quỹ viện trợ quốc tế đang đặt một cái bàn ở đường Thánh
John, phát trứng luộc và nước lạnh cho bất cứ ai đi qua. Hắn cũng biết mình
không nên rời khu nhà; lời Olanna dặn vang lên trong đầu hắn. Nhưng hắn
đang buồn chán. Thời tiết nóng ẩm, hắn rất ghét nước có đầy mùi tro chứa
trong một cái nồi đất ở sau nhà. Hắn thèm nước, thèm bất cứ cái gì được
ướp lạnh. Câu chuyện có thể thật; chuyện gì cũng có thể xảy ra. Bé By đang
chơi với Adanna và hắn có thể men theo con đường tắt trở về trước khi con
bé nhận ra hắn vắng mặt.

Hắn mới vừa qua góc đường, qua Nhà thờ Thánh John thì nhìn thấy xa

hơn một chút phía cuối đường, một nhóm đàn ông đang đứng hàng một, tay
để lên đầu. Hai người lính đang đứng với họ rất cao, một người chĩa họng
súng về phía trước. Ugwu dừng lại. Người lính cầm súng bắt đầu la hét cái
gì đó và chạy về phía hắn. Tim Ugwu đập thình thịch; hắn nhìn bụi rậm hai
bên đường nhưng chúng nhỏ quá, không trốn được. Hắn nhìn phía sau lưng,
con đường trống trải và dài vô tận; không có gì để có thể ngăn những viên
đạn của tay lính. Hắn rẽ ngoặt, chạy nhanh vào sân nhà thờ. Một linh mục
già mặc áo trắng đang đứng ngay đầu bậc thang dẫn vào cửa chính. Ugwu
nhảy vọt tới, mừng thầm, bởi vì người lính sẽ không vào trong nhà thờ để
bắt hắn. Ugwu kéo cổng nhưng cổng bị khóa.

Biko, Cha, cho con vào trong”, hắn nói.

Vị linh mục lắc đầu. “Mấy người ngoài đó bị bắt đi lính, họ cũng là con

của Chúa.”

“Làm ơn, làm ơn!” Ugwu lắc cổng thật mạnh.

“Phép lành của Chúa sẽ đi theo phù hộ cho con”, linh mục nói.

“Mở cổng!” Ugwu hét to.

Vị linh mục lắc đầu rồi bước thụt lùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.