NUA MAT TROI VANG - Trang 466

Người lính chạy đến khuôn viên nhà thờ. “Ngừng lại, không tao bắn!”

Ugwu đứng nhìn trân trối, đầu óc trống rỗng.

“Chú mày có biết người ta gọi tao là gì không?”, người lính hét. “Giết

Tỉnh Bơ!” Anh ta quá cao so với cái quần tả tơi, dài chưa đến chỗ đôi ủng
đen. Anh ta nhổ nước bọt xuống đất và kéo tay Ugwu. “Thằng tồi! Đi theo
tao!”

Ugwu lảo đảo đi theo. Đằng sau họ, vị linh mục nói với theo, “Chúa

phù hộ Biafra”.

Ugwu không nhìn mặt những người đàn ông khác lúc hắn đứng vào

hàng và giơ tay lên đầu. Hắn đang nằm mơ; chắc chắn hắn đang nằm mơ
thôi. Có tiếng chó sủa nghe gần đâu đây. Giết Tỉnh Bơ đang la hét một
người trong đám, lên đạn và bắn chỉ thiên. Một nhóm đàn bà đã tụ lại cách
chỗ đó một chút và có một người đang nói chuyện với đồng bọn của Giết
Tỉnh Bơ. Đầu tiên, bà ta nói nhỏ, giọng nài nỉ, sau đó bà ta nói to lên, quơ
tay loạn xạ. “Ông không thấy là nó nói chẳng nên lời sao? Nó là một thằng
ngớ ngẩn! Làm sao có thể cầm súng chứ?”

Giết Tỉnh Bơ trói đám đàn ông thành từng cặp, tay họ bị trói ngoặt ra

sau lưng và sợi dây căng cứng giữa nắm tay của họ. Người đàn ông bị trói
chung với Ugwu thử giật mạnh một cái để xem họ trói chặt đến mức nào và
Ugwu suýt tí nữa là té nhào.

“Ugwu!”

Tiếng gọi vang lên từ nhóm đàn bà. Hắn quay lại nhìn. Bà Muokelu

đang ngỡ ngàng nhìn hắn. Hắn gật đầu chào bà trong một cung cách mà hắn
hy vọng là có vẻ lễ độ vì hắn không dám nói. Bà bắt đầu nửa đi nửa chạy về
cuối đường, hắn nhìn theo đầy thất vọng, tuy thế hắn không biết là hắn
muốn bà phải làm gì nữa.

“Chuẩn bị đi!” Giết Tỉnh Bơ thét to. Anh ta nhìn lên, thấy một thằng bé

đang ở cuối con đường bèn chạy đuổi theo nó. Tên đồng bọn giơ súng lên
nhắm vào hàng người. “Thằng nào chạy, tao bắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.