NUA MAT TROI VANG - Trang 468

“Con muốn ăn cái đó, mẹ Ola, mẹ!” Bé By nói.

Olanna làm ngơ, tiếp tục chải tóc cho nó. Mục sư Ambrose ra khỏi

phòng và đang trả giá với người bán thằn lằn rong.

“Con muốn ăn cái đó, mẹ Ola.” Bé By nói.

“Mấy cái đó không tốt cho con”, Olanna nói.

Mục sư trở vào phòng với một gói giấy báo.

“Mục sư mua một gói kìa”, Bé By nói.

“Nhưng mình không mua.”

Bé By bắt đầu khóc. Olanna quay người và bực tức nhìn Ugwu, bất

thình lình cả hai cùng mỉm cười trước tình thế: Bé By đang khóc đòi ăn thằn
lằn.

“Thằn lằn ăn gì? Bé By?” Ugwu hỏi.

Bé By nói nhỏ, “Kiến”.

“Nếu em ăn một con thằn lằn, cả đảm kiến mà con thằn lằn ăn sẽ bò

vòng quanh dạ dày của em và cắn em”, Ugwu nói, mặt tỉnh bơ.

Bé By nháy mắt, nhìn hắn một lát như đang cân nhắc xem có nên tin

hắn hay không, trước khi tự lau nước mắt.

Vào cái tuần mà Olanna và Bé By đến chơi nhà Kainene ở Orlu, Ông

Chủ đi làm về sớm hơn lệ thường và không đến quán Tanzania nữa. Ugwu
hy vọng sự vắng mặt của hai mẹ con sẽ kéo chàng ra khỏi cái hố sâu mà
chàng rơi vào kể từ khi mẹ chàng chết. Chàng ngồi ngoài hiên nghe radio,
Ugwu ngạc nhiên khi thấy Alice dừng lại trên đường chắc rằng đang đi đến
nhà tắm. Chàng sẽ trả lời cô ta một cách cộc lốc, “có” hay “không”, và cô ta
sẽ quay lại với chiếc dương cầm của mình. Nhưng họ nói rất nhỏ, phần lớn
câu chuyện Ugwu không thể nghe; thỉnh thoảng hắn nghe thấy cô ta cười rúc
rích. Ngày hôm sau, cô ta ngồi trên băng ghế cạnh Ông Chủ cho đến khi tât
cả mọi người trong khu nhà đều đã đi ngủ. Vài hôm sau, Ugwu đi vòng từ
phía sau, thấy hàng hiên vắng mặt hai người và cửa phòng đóng kín. Lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.