NUA MAT TROI VANG - Trang 499

Có vài người hàng xóm vội vàng chạy ra nhổ nước bọt, ném đá vào

lưng hai người đàn bà này. “Đồ phá hoại! Chúa sẽ trừng phạt chúng mày!
Đồ phá hoại!”

“Người ta nên buộc lốp xe vào cổ bọn chúng rồi đốt cho chúng cháy

rụi”, bà Oji nói. “Người ta nên thiêu từng tên một trong đám phá hoại.”

Olanna gấp lá thư của Mohammed lại, nghĩ đến hai cái váy bị kéo xệ

xuống, bụng của hai người đàn bà phơi ra, không trả lời.

“Cô nên cẩn thận với Alice”, bà Oji nói.

“Đừng có động đến Alice. Cô ấy không phải người phá hoại.”

“Cô ta là loại người có thể ăn cắp chồng của người khác.”

“Cái gì?”

“Cứ mỗi lần cô đi Orlu, cô ta lại ra ngoài ngồi với chồng cô.”

Olanna trân trối nhìn bà Oji, ngạc nhiên vì đó là chuyện mà nàng không

bao giờ nghĩ đến và cũng bởi Odenigbo chưa bao giờ nói với nàng về việc
Alice và chàng có tiếp xúc với nhau khi nàng vắng nhà. Nàng chưa bao giờ
thấy hai người nói chuyện với nhau.

Bà Oji trông chừng nàng. “Tôi chỉ nói là cô phải cẩn thận với cô ta.

Cho dù cô ta không phải là kẻ phá hoại đi nữa, cô ta cũng chẳng phải là một
người đàn bà đức hạnh.”

Olanna không biết phải đối đáp như thế nào. Nàng biết là Odenigbo

không bao giờ đụng đến một người đàn bà nào khác và đã thầm thuyết phục
chính mình về điều này; nàng cũng biết là bà Oji ngấm ngầm ganh ghét với
Alice. Tuy nàng chưa từng nghĩ đến điều mà bà Oji vừa nói ra nhưng dẫu
sao từ giờ, tâm trí nàng cũng không thể yên được nữa.

“Tôi sẽ cẩn thận”, cuối cùng nàng lên tiếng, nở một nụ cười.

Bà Oji có vẻ như muốn nói thêm điều gì nhưng đổi ý rồi quay sang

mắng thằng con. “Đi ra khỏi chỗ đó! Mày có ngu không? Ewu awusa! Mày
không biết là mày sẽ ho ngay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.