NUA MAT TROI VANG - Trang 505

hàng hiên, ngủ trên chiếu, nơi thỉnh thoảng Ugwu vẫn ngủ ở đó. Nàng
không khóc. Chỉ có một lần nàng khóc là sau khi nàng đến nhà Eberechi để
báo cho cô biết Ugwu đã chết. Eberechi hét vào mặt nàng, bảo nàng nói dối;
có nhiều đêm tiếng hét đó vang dội trong đầu Olanna. Odenigbo báo tin
Ugwu chết về gia đình của hắn qua ba người đàn bà đi buôn bên kia chiến
tuyến. Và chàng tổ chức một buổi hát tưởng niệm Ugwu ở trong sân. Có vài
người trong khu nhà giúp Alice mang cái dương cầm của cô ra sân, đặt gần
mấy bụi chuối. “Tôi sẽ đánh đàn nếu quý vị hát”, Alice nói với đám phụ nữ
tụ tập. Nhưng mỗi khi có người bắt đầu một câu hát, bà Oji lại vỗ tay, đều
đặn, mạnh, như đệm vào lời hát và không lâu sau mọi người đều vỗ tay, vì
thế Alice không thể đánh đàn. Cô ngồi một cách bất lực cạnh chiếc dương
cầm với Bé By trong lòng.

Bài hát đầu tiên rất có khí thế; giọng của bà Adanna cất lên, khản đục

và ai oán.

Naba na ndokwa,

Ugwu, naba na ndokwa

O ga-adili gi mma,

Naba na ndokwa.

Odenigbo loạng choạng bước ra khỏi sân trước khi mọi người hát xong,

một vẻ thảng thốt trong mắt chàng, như thể chàng không tin được lời hát
trong bài Đi bình an, mọi chuyện sẽ tốt lành với em. Olanna nhìn chàng đi.
Nàng không hiểu hết cơn phẫn hận, tức bực đang dâng lên trong lòng.
Chàng không thể làm gì để ngăn chặn cái chết của Ugwu nhưng những cơn
say của chàng có gì đó khiến chàng mang tội đồng lõa. Nàng không còn
muốn nói chuyện với chàng, ngủ bên cạnh chàng. Nàng ngủ trên cái chiếu
bên ngoài sân và ngay cả việc bị muỗi cắn cũng trở thành một sự an ủi với
nàng. Nàng ít khi nói với chàng ngoài những gì thật cần thiết như cho Bé By
ăn gì, họ phải làm gì nếu Umuahia thất thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.