NUA MAT TROI VANG - Trang 507

“Alice?” Olanna nhìn người đàn ông chòng chọc, như thể cho ông ta

một cơ hội để rút lại lời nói, rằng ông ta đi tìm nàng chứ không phải cô ta.
“Alice?”

“Vâng, Alice, người Asaba. Tôi là người quen của cô ấy. Nhà tôi ở sát

nhà của gia đình cô ấy.”

Olanna chỉ cửa phòng Alice. Ông ta đến gõ cửa.

“Cô ấy có ở trong nhà không?” Ông ta hỏi.

Olanna gật đầu, cảm thấy tức tối vì ông ta đã không mang tin của

Ugwu đến.

Người đàn ông lại gõ cửa và gọi to, “Tôi là người của gia đình Isioma ở

Asaba”.

Alice mở cửa và ông ta bước vào. Chỉ một lúc sau, Alice chạy nhanh

ra, quăng mình xuống đất, lăn lộn, giãy giụa. Trong nắng chiều, màu da như
màu cát của cô nhuộm ánh vàng.

O gini mere? Cái gì thế?” Hàng xóm hỏi, xúm quanh Alice.

“Tôi ở Asaba và sáng nay tôi nhận được tin tức về làng của chúng tôi”,

người đàn ông nói. Giọng của ông ta nặng hơn giọng Alice. Ông ta nói được
một lúc Olanna mới hiểu ra thứ tiếng Igbo của ông ta. “Kẻ địch chiếm làng
tôi mấy tuần trước. Chúng bảo nếu dân địa phương bước ra nói ‘Tất cả đều
là anh em trong một nước Nigeria’ thì chúng sẽ cho gạo. Vì thế mọi người
rời chỗ ẩn núp và nói ‘Tất cả đều là anh em trong một nước Nigeria’. Rồi
chúng bắn, đàn ông, đàn bà, trẻ em. Tất cả mọi người.” Người đàn ông
ngừng lại. “Tất cả các gia đình ở Njokamma không còn ai sống sót. Không
một người nào cả.”

Alice lăn lộn vật vã, lia lịa dập đầu xuống đất, rên rỉ. Cát dính đầy tóc

cô. Cô nhỏm dậy chạy ra đường nhưng mục sư Ambrose chạy theo giữ lại.
Cô giãy giụa vuột ra rồi lại nằm lăn xuống đất. Miệng há hoác, cô gào
lên.”Tại sao tôi lại còn sống? Bọn nó nên đến đây và giết tôi luôn đi! Tôi nói
là chúng nó nên đến đây giết tôi luôn đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.