NUA MAT TROI VANG - Trang 509

Sân của khu nhà bắt đầu hỗn loạn. Người ta la hét, thu xếp đồ đạc và bỏ

chạy. Tiếng pháo nổ đùng đoàng hết đợt này đến đợt khác không ngừng.
Chiếc xe của họ không chịu nổ máy. Odenigbo cố thử liên tục. Trên đường
đã đầy người tị nạn. Tiếng nổ nghe thật to, thật gần như ở đường Thánh
John. Bà Oji đang hò hét ông chồng. Bà Adanna đang năn nỉ Olanna cho bà
và mấy đứa con đi chung xe. Olanna nói, “Không, dẫn con bà chạy đi”.

Odenigbo vặn ổ khóa, cái xe rên ư ử rồi chết tắc. Khoảnh sân trống

vắng. Một người đàn bà đang kéo một con dê bướng bỉnh trên đường, cuối
cùng phải bỏ nó lại và vội vàng chạy đi. Odenigbo vặn ổ khóa lần nữa
nhưng chiếc xe vẫn chết máy. Olanna có thể cảm thấy mặt đất rung chuyển
theo từng tiếng nổ.

Odenigbo vặn chìa khóa, lần nữa, rồi lần nữa. Chiếc xe không chịu

khởi động.

“Cho Bé By đi thôi”, chàng nói. Mồ hôi ròng ròng chạy xuống chân

mày của chàng.

“Cái gì?”

“Anh sẽ đón cả hai khi xe nổ máy.”

“Nếu phải đi bộ, mình sẽ đi chung.”

Odenigbo cố nổ máy lần nữa. Olanna quay người lại nhìn, ngạc nhiên

thấy Bé By rất ngoan, ngồi im đằng sau, bên cạnh tấm nệm của họ đã cuộn
tròn lại. Bé By chăm chú nhìn bố, dường như thúc giục cả hai, chàng và
chiếc xe, bằng đôi mắt của nó.

Odenigbo bước ra mở mui xe, Olanna cũng bước ra và cho Bé By ra

khỏi xe theo. Nàng tự hỏi không biết nên lôi cái gì ra khỏi cốp xe để mang
theo và cái gì phải bỏ lại. Khoảnh sân vắng ngắt, trên đường cũng chỉ còn lại
một hay hai người. Có tiếng súng nổ đì đùng gần đó. Nàng thấy sợ. Tay
nàng run bắn.

“Đi thôi”, Olanna nói. “Không còn ai ở Umuahia nữa cả!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.