NUA MAT TROI VANG - Trang 512

Trong phòng, Odenigbo vừa cột xong tấm khăn quấn ngang lưng. “Anh

định đến cho Bé By đi ngủ”, chàng nói. Olanna làm ngơ như không nghe
thấy chàng.

“Ngủ ngon, Bé By, ka chi fo”, chàng nói.

“Ngủ ngon, bố.”

Olanna đặt Bé By xuống nệm, lấy một tấm khăn quấn đắp cho nó, hôn

trán và bất thình lình cảm thấy thèm được khóc khi nghĩ đến Ugwu. Hắn có
thể sẽ trải chiếu ngủ trong phòng khách.

Odenigbo đến đứng cạnh nàng và nàng muốn lùi lại, không biết chàng

muốn làm gì. Chàng sờ vào xương đòn của nàng. “Nhìn xem, em gầy đi
nhiều.”

Nàng liếc xuống, khá bực bội vì sự đụng chạm đó, ngạc nhiên thấy

xương đòn của mình nhô ra; nàng không biết mình đã sụt cân nhiều như thế
Nàng không nói gì và trở lại phòng khách. Richard không còn ở đó nữa.

Kainene vẫn còn ngồi ở bàn. “Thế là em và Odenigbo quyết định tìm

chỗ ở khác?” Kainene hỏi. “Ngôi nhà tầm thường của chị không đủ tốt hay
sao?”

“Tại sao chị lại nghe lời anh ấy? Chúng em chẳng quyết định gì cả. Nếu

muốn tìm chỗ khác, anh ấy cứ việc tìm và dọn đến đó ở một mình”, Olanna
nói.

Kainene nhìn nàng. “Có chuyện gì thế?”

Olanna lắc đầu.

Kainene nhúng một ngón tay vào dầu cọ, đưa lên miệng và hỏi lại.

Ejima m, có chuyện gì thế?”

“Chẳng có gì cả, thật mà. Không có gì khiến em có thể đổ lỗi cho ai

đó”, Olanna nói, nhìn chai brandy trên bàn. “Em muốn cuộc chiến tranh này
kết thúc để anh ấy có thể trở lại con người cũ. Anh ấy đã biến thành một
người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.