NUA MAT TROI VANG - Trang 523

“Chiến tranh, những gì xảy ra trước chiến tranh và cả những chuyện

không nên xảy ra. Tên nó sẽ là Thế Giới Im Lặng Khi Chúng Tôi Chết.”

Sau đó, Ugwu lẩm nhẩm lặp lại với chính mình: Thế Giới Im Lặng Khi

Chúng Tôi Chết. Hắn bị ám ảnh bởi câu nói ấy, cảm giác xấu hổ, nhục nhã
xâm chiếm hắn. Câu nói ấy làm hắn nghĩ đến cô gái trong quán rượu, gương
mặt răn rúm của cô ta và nỗi oán hận trong mắt cô ta lúc cô nằm ngửa trên
nền nhà bẩn thỉu.

Ông Chủ và Olanna ôm chầm lấy Ugwu nhưng rất nhẹ nhàng để không

làm hắn đau. Hắn thấy rất ngượng ngùng vì trước đó cả hai chưa bao giờ ôm
hắn.

“Ugwu”, Ông Chủ nói, lắc lắc đầu. “Ugwu.”

Bé By nắm chặt tay hắn và không chịu buông ra. Bao nhiêu tâm tư dồn

nén trong suốt thời gian qua đột nhiên làm Ugwu nghẹn ngào, hắn bật khóc
nức nở và nước mắt cay xè. Hắn thấy giận chính mình vì đã khóc. Khi kể lại
những chuyện đã xảy ra, hắn nói một cách thản nhiên. Hắn nói dối lý do hắn
bị bắt lính; hắn nói mục sư Ambrose đã năn nỉ hắn giúp ông ta đưa cô em
gái bị ốm đến một người bốc thuốc nam và hắn đang trên đường về thì bị
bắt. Hắn dùng những chữ như hỏa lực của kẻ thùtấn công cảm tử bằng
một giọng bình thản như là để lấp liếm những giọt nước mắt của chính
mình.

“Và họ báo với chúng tôi là em đã chết”, Olanna nhìn hắn, nói. “Có thể

Okeoma cũng còn sống.”

Ugwu nhìn nàng trân trối.

“Người ta nói anh ấy chết lúc đang thi hành nhiệm vụ”, Olanna nói.

“Và tôi nhận được tin là bệnh suy dinh dưỡng cuối cùng đã giết Adanna. Bé
By không biết, dĩ nhiên.”

Ugwu nhìn lảng ra chỗ khác. Những tin tức nàng thông báo làm hắn

khó chịu. Hắn cảm thấy giận Olanna vì nàng đã nói những điều hắn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.