NUA MAT TROI VANG - Trang 532

lính đứng dậy phủi bụi.

“Anh trở về từ mặt trận phải không?”Kainene hỏi.

Anh ta gật đầu. Anh ta chừng mười tám. Có hai cục u to tướng ở hai

bên trán và mũi anh chảy máu.

“Anh chạy trốn phải không? I na-agba oso? Anh đào ngũ phải không?”

Kainene hỏi.

Anh ta không trả lời.

“Vào đây! Vào và ăn một ít garri trước khi đi.” Kainene nói.

Nước mắt rơi xuống từ con mắt trái sưng vù và anh ta đặt một bàn tay

lên đó khi đi theo nàng. Anh chẳng nói gì ngoài mấy lời lẩm bẩm “Dalu
cảm ơn bà” trước khi đi, tay cầm chặt một cái túi garri nhỏ. Kainene im lặng
thay quần áo và đi gặp Inatimi ở trại tị nạn.

“Anh sẽ đi sớm phải không, Richard?” Nàng hỏi. “Ngày hôm nay mấy

Ông Lớn chỉ ở trong văn phòng ba mươi phút.”

“Anh sẽ đi trong vòng một tiếng đồng hồ.” Chàng cần đi đến Ahiara để

cố gắng xin thực phẩm từ trung tâm cứu trợ.

“Nói với họ là em đang hấp hối và chúng ta rất cần sữa, cần thịt bò bắp

để giúp kéo dài mạng sống của em.” Có chút gì đó cay đắng trong giọng của
nàng.

“Anh sẽ nói”, chàng đáp. “Đi bình an em nhá. Ije oma. Mang về nhiều

garri và muối vào.”

Họ hôn nhau. Môi chạm khẽ trước khi nàng quay đi. Chàng biết nàng

đã đau khổ khi nhìn thấy người lính trẻ đáng thương đó và chàng cũng biết,
nàng đang nghĩ rằng anh lính trẻ đó không phải là lý do khiến mùa màng
thất bát. Họ thất bại vì đất xấu, gió sa mạc khắc nghiệt, không có phân bón
và cũng không có gì để trồng; khi nàng cố gắng xin được một ít khoai giống,
họ ăn hết phân nửa số khoai giống đó trước khi đem gieo trồng. Chàng ước
gì mình có thể túm được trời cao kia và mang chiến thắng về ngay lập tức
cho Biafra. Cho nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.