NUA MAT TROI VANG - Trang 540

nó ở đâu, cây cối vùng này bị gió cát thổi đến trơ trụi. Mặt đất toàn một màu
vàng nâu nhợt nhạt.

“Hết rồi!” Người đàn bà hét to. “Hết chiến tranh rồi!”

Odenigbo vội vàng mở radio, có vẻ như chàng đã dự đoán người đàn bà

sẽ mang tin này đến. Một giọng đàn ông hoàn toàn xa lạ.

Suốt quá trình lịch sử, những người bị xúc phạm sẽ đi đến giải pháp

dùng vũ khí để tự vệ khi những cuộc thương thảo hòa bình đều thất bại.
Chúng ta cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Chúng ta cầm lấy vũ khí
bởi vì cuộc thảm sát đã làm cho nhân dân ta cảm thấy bất an. Chúng ta đã
chiến đấu để tự vệ. Đó là lý do.

Olanna ngồi xuống, nàng thích sự thành thật, những nguyên âm tròn

vành rõ chữ và một vẻ bảo đảm ngầm chắc chắn trong cái giọng của người
nói trên đài phát thanh. Bé By hỏi Odenigbo tại sao người đàn bà trong trại
tị nạn lại hét lên như thế. Richard đứng dậy và đến gần cái radio. Odenigbo
vặn to lên. Người đàn bà trong trại tị nạn nói, “Người ta bảo rằng kẻ địch sẽ
mang gậy đến để đánh đập dân chúng. Chúng tôi sẽ chạy vào rừng để trốn”,
rồi quay người chạy vào trại.

Nhân dịp này tôi cảm ơn và ngợi khen các sĩ quan, các chiến binh, các

lực lượng vũ trang đã chiến đấu anh dũng và được cả thế giới tôn vinh. Tôi
cũng xin cảm ơn dân chúng đã thể hiện một lòng quyết tâm đầy can đảm
trong tình trạng đói kém và thất thế. Tôi tin rằng cần phải chấm dứt ngay
lập tức sự đau khổ của nhân dân ta. Vì thế, tôi đã ra lệnh giải tán quân đội.
Tôi mong Đại tướng Gowon vì lòng nhân đạo ra lệnh cho quân đội của ông
tạm ngừng chiến trong khi hiệp ước hòa bình được thảo luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.