NUA MAT TROI VANG - Trang 546

bay lượn đầy trời. Họ đến gần một trạm kiểm soát. Có mấy người đàn ông
đang cắt cỏ bên vệ đường, mã tấu và dao cắt cỏ của họ vung lên rồi hạ
xuống; một số khác đang mang những khúc gỗ to vào trong một căn nhà
thủng nát giống như một miếng phó mát Thụy Sĩ, lỗ chỗ nhiều vết đạn lớn.

Odenigbo dừng xe bên cạnh một sĩ quan Nigeria. Cái khóa thắt lưng

của hắn sáng chóe. Hắn cúi nhìn vào trong xe để kiểm soát, một bộ mặt đen
sì với hàm răng trắng ởn.

“Tại sao anh vẫn còn giữ biển số Biafra? Anh ủng hộ mấy thằng phiến

loạn Biafra thua trận phải không?” Giọng của hắn to và đầy xảo trá, có vẻ
như hắn đang đóng kịch và biết rất rõ mình đang đóng vai một kẻ ỷ mạnh
hiếp yếu. Phía sau hắn, một tay trong đám bộ hạ của hắn đang la mắng
những người lao động. Một cái xác đàn ông nằm cạnh bụi cây.

“Chúng tôi sẽ đổi biển khi đến Nsukka”, Odenigbo nói.

“Nsukka?” Một tên sĩ quan đứng thẳng lên rồi cười hô hố. “À, trường

Đại học Nsukka. Một trong những kẻ tổ chức cuộc nổi loạn với Ojukwu,
bọn mọt sách.”

Odenigbo không nói gì, nhìn thẳng về phía trước. Tên sĩ quan bất ngờ

giật cửa xe. “Oya! Đi ra và khiêng gỗ vào cho chúng tao. Cho chúng tao
xem cách mày phụng sự quốc gia Nigeria thống nhất.”

Odenigbo nhìn hắn. “Để làm gì?”

“Mày hỏi tao đấy à? Tao nói mày nên bước ra khỏi xe!”

Một tên lính đứng đằng sau gã sĩ quan lên đạn.

“Chuyện này khôi hài quá”, Odenigbo lầm bầm. “O na-egwu egwu.”

“Đi ra!”, tên sĩ quan nói.

Olanna mở cửa. “Ra đi thôi, Odenigbo, và Ugwu nữa. Bé By ngồi trong

xe.”

Khi Odenigbo vừa ra khỏi xe, tên sĩ quan bất ngờ tát vào mặt chàng rất

mạnh. Odenigbo bật ngửa ra sau, dựa vào thành xe. Bé By khóc toáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.