NUA MAT TROI VANG - Trang 551

không phải là bóng ma. Những người trong làng cũng đến ôm hắn, rờ bụng
hắn với một vẻ ngờ vực, như thể cát ném chưa đủ chứng minh hắn không
phải là ma. Có vài người phụ nữ đến thăm và khóc. Ugwu chăm chú nhìn
những khuôn mặt xung quanh mình, tất cả mọi người đều gầy hơn; nước da
chứng tỏ họ đã cạn kiệt sức lực, ngay cả trẻ con cũng vậy. Nhưng Anulika là
người thay đổi nhiều nhất. Mặt của cô đầy mụn đầu đen và mụn mủ; cô
không nhìn hắn khi nói chuyện nước mắt ứa ra. “Anh không chết, anh không
chết.” Hắn giật mình khi thấy cô em gái mà hắn nghĩ là rất xinh đẹp lại
không xinh đẹp chút nào. Cô chỉ là một người xa lạ, xấu xí luôn luôn nheo
một bên mắt.

“Người ta nói là con trai tôi đã chết”, bố hắn nói và nắm vai hắn.

“Mẹ con đâu ạ?” Hắn hỏi.

Trước khi bố hắn trả lời, hắn đã biết. Hắn biết từ lúc Chioke chạy ra.

Đáng lẽ đó phải là mẹ hắn; bà phải có linh cảm về sự hiện diện của hắn và
chờ sẵn ở rừng cây ube.

“Mẹ con không còn ở với chúng ta nữa”, bố hắn nói.

Dòng nước mắt nóng hổi trào ra. “Chúa không bao giờ tha thứ cho bọn

chúng.”

“Nói năng cẩn thận!” Bố hắn nhìn quanh một cách sợ hãi, mặc dù chỉ

có Ugwu với ông. “Không phải tại kẻ địch. Mẹ chết vì bệnh ho. Để bố đưa
con đi thăm mộ của mẹ.”

Ngôi mộ không được đánh dấu. Một nhánh khoai môn xanh ngắt trồng

ngay chỗ ấy.

“Khi nào?” Ugwu hỏi. “Mẹ mất lúc nào?”

Thật là kỳ lạ khi hỏi Mẹ mất lúc nào về cái chết của chính mẹ đẻ mình.

Bố hắn nói mẹ hắn chết khi nào không còn là vấn đề nữa, những lời hắn
nghe thấy chẳng nghĩa lý gì cả. Ugwu quỳ gối, dập đầu xuống đất, hai tay
ôm quanh đầu như để che cái gì đó ở trên trời sẽ rớt xuống đầu hắn, như thể
đó là tư thế duy nhất mà hắn có thể dùng để chấp nhận, chịu đựng cái chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.