NUA MAT TROI VANG - Trang 553

“Chuyện gì?”

“Bọn chúng cưỡng hiếp cô ấy. Năm đứa.” Nnesinachi ngồi xuống và

đặt đứa bé vào lòng.

Ugwu nhìn ra xa xăm. “Chuyện xảy ra ở đâu?”

“Khoảng hơn một năm trước.”

“Tôi hỏi ở đâu?”

“Ồ!” Giọng của Nnesinachi run rẩy. “Gần con suối.”

“Bên ngoài?”

“Vâng.”

Ugwu cúi xuống nhặt một viên đá.

“Họ nói là tên đầu tiên leo lên bị cô ấy cắn vào cánh tay đến chảy máu.

Chúng đánh cô ấy gần chết. Và một con mắt của cô ấy không mở được bình
thường từ lúc đó.”

Sau đó Ugwu đi dạo vòng quanh làng, khi hắn tới gần con suối, hắn

nhớ đến đám phụ nữ xếp hàng xuống suối lấy nước mỗi buổi sáng; hắn ngồi
xuống một hòn đá và khóc.

Trở lại Nsukka, Ugwu không kể cho Olanna biết chuyện em mình bị

hãm hiếp. Olanna thường vắng nhà. Nàng nhận hết tin này đến tin khác về
những nơi có người thấy ai đó giống Kainene. Vì thế nàng đi đến Enugu,
Onitsha và Benin rồi trở về, lẩm bẩm nói, “Tôi sẽ tìm cho ra chị tôi”, khi
Ugwu hỏi là chuyện tìm kiếm như thế nào.

“Vâng, thưa cô. Cô sẽ tìm ra.” Ugwu nói, bởi vì hắn phải tin như thế để

củng cố niềm tin của nàng.

Hắn lau rửa căn nhà. Hắn đi chợ. Hắn đi đến Quảng trường Tự Do để

nhìn từng đống sách mà kẻ địch đã lôi hết ra từ thư viện rồi đốt. Hắn chơi
với Bé By. Hắn ngồi bên ngoài, trên những bậc thềm dẫn ra sân sau và viết
lên những tờ giấy nháp. Đàn gà kêu inh ỏi trong sân nhà bên cạnh. Hắn nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.