NUA MAT TROI VANG - Trang 552

của mẹ hắn. Bố hắn bỏ hắn ở đó rồi vào trong lều. Sau đó, Ugwu ngồi với
Anulika dưới cây sa kê.

“Làm sao mẹ chết?”

“Mẹ bị ho.”

Cô chẳng trả lời những câu hỏi khác theo cách mà hắn dự đoán, không

có một cử chỉ sống động nào, không có chút láu lỉnh nào trong những câu trả
lời: vâng, họ có làm lễ mang rượu trước khi kẻ địch chiếm làng. Onyeka
cũng khỏe; anh đã đi ra nông trại. Hai người chưa có con. Cô thường nhìn ra
chỗ khác, dường như cô thấy khó chịu khi ngồi nói chuyện với hắn. Ugwu
tự hỏi không biết có phải tình cảm thân thiết của hai anh em trước đây chỉ là
điều hắn tưởng tượng. Cô có vẻ nhẹ nhõm khi dì Chioke gọi và lẹ làng đứng
dậy bỏ đi.

Ugwu nhìn đám trẻ con chạy lòng vòng xung quanh cây sa kê, chọc

ghẹo lẫn nhau và la hét khi Nnesinachi đến, cắp theo đứa con bên hông, mắt
cô ta lấp lánh. Cô ta không có vẻ gì thay đổi, không giống như những người
khác. Cô ta cũng không gầy như hắn tưởng tượng. Tuy thế ngực của cô có
vẻ to hon, lồ lộ sau lần vải áo. Cô ta ép sát thân hình của mình vào hắn lúc
ôm chào. Đứa bé gào lên.

“Tôi biết là anh không chết”, cô nói. “Tôi biết anh rất nhanh trí.”

Ugwu rờ má đứa bé. “Cô lấy chồng lúc đang chiến tranh?”

“Tôi không làm đám cưới.” Cô chuyển đứa bé sang hông bên kia. “Tôi

sống chung với một anh lính Hausa.”

“Kẻ địch?” Đó là điều mà hắn không bao giờ có thể nghĩ đến.

Nnesinachi gật đầu. “Họ sống trong làng mình và anh ta rất tốt với tôi,

một con người nhân hậu. Nếu có tôi ở đấy lúc đó, chuyện đã không xảy ra
với Anulika. Nhưng hôm đó tôi phải đi Enugu vói anh ấy để mua đồ.”

“Chuyện gì xảy ra với Anulika?”

“Thế anh không biết à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.