NUA MAT TROI VANG - Trang 564

Madu đứng dậy. Richard túm lấy tay anh ta. Quay lại đây, chàng muốn

nói, quay lại đây và nói cho tôi biết xem anh có bao giờ đặt bàn tay bẩn thỉu
của anh lên người nàng. Madu hất tay Richard ra. Richard đấm vào mặt anh
ta và bắt đầu cảm thấy bàn tay của mình nhức nhối.

“Thằng ngu”, Madu ngạc nhiên nói, hơi loạng choạng.

Richard thấy tay của Madu giơ lên. Rất nhanh, một cú đấm giáng thẳng

vào mũi chàng. Cơn đau nổ bùng trên mặt chàng. Chàng thấy người nhẹ
bẫng khi ngã xuống nền nhà. Khi chàng rờ mũi, máu dính đầy ngón tay.

“Thằng ngu”, Richard nhắc lại.

Richard không đứng dậy nổi. Chàng rút khăn, tay run rẩy, một ít máu

văng lên áo. Madu nhìn chàng một lúc và cúi xuống, giữ khuôn mặt chàng
giữa hai lòng bàntay to lớn rồi nhìn vào mũi chàng. Richard ngửi thấy mùi
tôm đá trong hơi thở của Madu.

“Tôi đã không đánh vỡ nó đấy chứ”, Madu nói, đứng thẳng dậy.

Richard chấm nhẹ xung quanh mũi. Bóng tối phủ trùm lên chàng. Khi

bóng tối tan đi, chàng biết mình sẽ không bao giờ gặp lại Kainene. Cuộc đời
của chàng sẽ giống như ở trong một gian phòng được thắp nến; chàng chỉ
nhìn thấy mọi việc trong bóng tối mờ ảo, chỉ thấy những hình ảnh mờ ảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.