NUA MAT TROI VANG - Trang 77

“Và còn cái mùi thơm trên người anh bạn tốt?”

“Em cho cậu ta bột phấn thơm. Anh không để ý mùi mồ hôi của cậu ta

à?”

“Đó là mùi của dân quê. Anh từng có mùi như thế cho đến khi anh rời

Abba để đi học cấp hai. Nhưng mà em làm sao biết được những chuyện ấy.”
Giọng chàng có vẻ giễu cợt nhẹ nhàng. Nhưng ngón tay chàng chẳng dịu
dàng chút nào. Chúng tháo nút áo nàng, giải thoát vú nàng khỏi cái áo nịt
ngực. Nàng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, chỉ biết nàng đang ở
trên giường quấn lấy Odenigbo khi Ugwu gõ cửa báo có khách.

“Bảo họ đi về?” Nàng thì thầm.

“Đi, nkem”, Odenigbo nói. “Anh rất muốn được giới thiệu em với họ.”

“Nằm đây thêm chút nữa.” Nàng rà tay trên đám lông ngực loăn xoăn

của chàng, nhưng chàng hôn nàng rồi ngồi dậy tìm quần áo.

Olanna miễn cưỡng mặc quần áo và ra phòng khách.

“Các bạn, các bạn”, Odenigbo tuyên bố với một vẻ hứng khởi hơi thái

quá, “Đây là, Olanna”.

Cô gái đang vặn nút cái radiogram quay người lại và cầm tay Olanna.

“Chị khỏe không?” Olanna hỏi, “Cô có lẽ là Lara Adebayo?”

“Vâng”, cô Adebayo nói. “Anh ấy không nói cho chúng tôi biết trước

là chị đẹp một cách vô lý như thế.”

Olanna bước lùi, ngượng ngùng một lúc. “Tôi có thể xem như đó là

một lời khen.”

“Và một giọng Anh rất chuẩn”, cô Adebayo thầm thì với một nụ cười

thoáng vẻ mỉa mai trước khi quay trở lại với chiếc radiogram. Cô ta có một
thân hình chắc nịch, cái lưng rất thẳng trong bộ áo hoa màu cam, thân hình
của một người chất vấn mà người bị hỏi không dám vặn lại.

“Tôi là Okeoma”, người đàn ông đầu tóc rối bù vì không chải nói. “Tôi

tưởng bạn gái của Odenigbo là một người bình thường thôi, anh ấy quên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.