NUA MAT TROI VANG - Trang 88

và Kainene có cùng một người bạn ở London. Anh đã từng kể với em về
Wilfred ở tờ Spectator chưa nhỉ?”

“Ồ!”, Susan nói rồi mỉm cười, “Thế thì hay quá! Em để hai người ôn lại

chuyện xưa. Lát nữa em trở lại”.

Cô hôn một cặp vợ chồng già trước khi đi đến một nhóm khác ở góc

phòng phía bên kia.

“Anh vừa nói dối vợ”, Kainene nói.

“Cô ấy không phải là vợ tôi.” Chàng ngạc nhiên thấy mình hơi hồi hộp

khi đứng riêng với nàng. Nàng nâng ly lên môi và nhấp rượu. Nàng hít hơi
vào rồi thở khói ra. Tàn thuốc xám bạc rơi xoáy xuống nền nhà. Tất cả mọi
vật như chuyển động rất chậm. Phòng khiêu vũ của khách sạn như nở to hơn
rồi xẹp xuống khi không khí được hút vào và thổi ra trong cùng một không
gian, trong khoảnh khắc chỉ có chàng và Kainene chiếm ngự.

“Xin lỗi, anh có thể nhích xa hơn một chút không?”, nàng hỏi.

Chàng giật mình, “Sao ạ?”.

“Có người thợ chụp ảnh đằng sau anh đang rất muốn chụp tôi, đặc biệt

là chuỗi hạt mà tôi đang đeo.”

Chàng bước tránh sang một bên và nàng nhìn chằm chặp vào ống kính

máy ảnh. Nàng không đứng làm dáng mà có vẻ rất tự nhiên; có lẽ nàng đã
quá quen với việc bị chụp hình ở các buổi tiệc.

“Ngày mai chuỗi hạt này sẽ được nhắc đến trong tờ Lagos Life. Tôi

nghĩ đó là cách tôi cống hiến cho quốc gia của chúng tôi, mới vừa được độc
lập. Tôi đang cho người dân nước tôi một cái gì đó để theo đuổi, một cái cớ
để làm việc tận lực”, nàng nói và trở lại đứng cạnh chàng.

“Chuỗi hạt rất đẹp, rất dễ thương”, chàng nói, mặc dù nó có vẻ hơi phô

trương, kệch cỡm. Chàng muốn thò tay ra chạm vào nó, nâng nó lên khỏi cổ
nàng rồi để nó xuống như cũ, dựa vào hõm cổ nàng. Xương cổ nàng nhô ra,
nhọn hoắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.