NUA MAT TROI VANG - Trang 97

cương cứng và nóng hổi, chàng thầm cảm ơn và sung sướng đến nỗi chàng
chỉ vừa mới vào bên trong nàng là đã cảm thấy rung động mãnh liệt, đến nỗi
không thể tự kìm chế. Hai người nằm nguyên như thế, chàng ở bên trên
nàng, và một lúc sau chàng lăn xuống bên cạnh. Chàng muốn nói với nàng
là điều này chưa bao giờ xảy ra với chàng cả. Chuyện chăn gối của chàng
với Susan vẫn luôn thỏa mãn, cho dù hơi nhàm chán.

“Anh xin lỗi”, chàng nói.

Nàng châm thuốc, nhìn chàng. “Anh có muốn đến nhà em dùng cơm tối

nay không? Bố mẹ em có mời thêm vài người.”

Trong một vài giây ngắn ngủi, chàng giật mình. Nhưng chàng nói, “Có

chứ, anh rất muốn”. Chàng hy vọng lời mời này là một dấu hiệu đáng mừng
chứng tỏ sự tiến triển tình cảm của hai người, trong tâm tư của nàng. Nhưng
khi chàng đến nhà bố mẹ nàng ở Ikoyi, nàng chỉ giới thiệu, “Đây là Richard
Churchill”, và ngừng lại một lúc, như một lời thách thức, cha mẹ nàng cũng
như những người khách khác muốn nghĩ thế nào cũng được. Bố nàng nhìn
chàng từ đầu đến chân rồi hỏi chàng làm nghề gì.

“Cháu là nhà văn”, chàng trả lời.

“Nhà văn? Thì ra thế”, Ông Trùm Ozobia nói.

Richard ước gì mình đã không tự giới thiệu là nhà văn và vì thế, chàng

nói thêm, như để “tô điểm” thêm cho cái nghề viết văn của mình, “Những
khám phá mới lạ ở Igbo-Ukwu đã vô cùng quyến rũ cháu. Đặc biệt là những
tượng đồng cổ xưa”.

“A há”, Ông Trùm Ozobia gật gù. “Anh có gia đình buôn bán làm ăn ở

Nigeria không?”

“Thưa không.”

Ông Trùm Ozobia cười và nhìn lảng ra chỗ khác. Suốt buổi tối hôm ấy,

ông không trò chuyện nhiều với Richard. Cả bà vợ ông cũng thế. Bà theo
chồng đi loanh quanh, phong cách của bà thật sang trọng, uy nghi, vẻ đẹp
của bà, khi nhìn gần càng làm người ta thán phục hơn. Olanna thì khác hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.