NÚI THẦN - Trang 12

lữ khách để rồi lại biến đi sau mỗi khúc quanh. Hans Castorp nhận ra vùng
sinh trưởng của các loài cây lá bản đã tụt lại phía sau, nếu chàng không
nhầm thì chim chóc cũng bặt tiếng hót, và ý nghĩ thiên nhiên cũng phải chùn
bước và trở nên nghèo nàn ở độ cao này khiến chàng bâng khuâng choáng
váng, bất giác đưa tay lên che mắt hai giây. Rồi cảm giác ấy qua đi. Chàng
nhận ra mình không tiếp tục leo lên cao nữa, tàu đã tới đỉnh đèo và đang ung
dung trườn vào lòng một thung lũng phẳng.

Bấy giờ khoảng gần tám giờ tối, ngày vẫn chưa tàn. Một cái hồ hiện ra

phía xa xa với mặt nước xám sóng sánh và dải rừng thông đen thẫm kéo từ
bờ hồ lên vách núi bao quanh, càng lên cao càng thưa thớt rồi dứt hẳn để lộ
ra sườn đá trần trụi trong sương mù. Tàu dừng lại một ga nhỏ, Davos-Dorf
như Hans Castorp nghe người ta xướng to bên ngoài, chàng sắp tới đích rồi.
Thình lình chàng nghe vang lên ngay bên tai tiếng Joachim Ziemßen, với
giọng Hamburg chậm rãi hơi ngân nga không lẫn vào đâu được, bảo mình:
“Xin chào, thôi xuống đi cậu”; và khi ngước mắt trông ra chàng thấy
Joachim bằng xương bằng thịt đã đứng dưới sân ga ngay cạnh cửa sổ chỗ
chàng ngồi, trong chiếc áo khoác dài màu nâu có hai hàng cúc, đầu không
mũ không nón và tươi tắn khỏe mạnh như chưa bao giờ được thế. Anh họ
chàng vừa cười vừa nhắc lại:

“Thôi xuống đi nào, còn ngại ngần gì nữa!”
“Nhưng đã tới đâu”, Hans Castorp chưng hửng nói, vẫn ngồi nguyên tại

chỗ.

“Tới rồi. Đây là Làng Davos. Từ đây đi đến viện an dưỡng gần hơn. Tớ

có mang xe ra đón. Đưa đồ đạc tớ cầm cho.”

Và vừa cười bối rối, hồi hộp vì không ngờ đã tới nơi và gặp người anh họ,

Hans Castorp vừa chuyền qua cửa sổ đưa cho anh chiếc xắc tay và áo khoác
mùa đông, cái chăn dạ với cây ba toong và cây dù đi mưa, cuối cùng cả cuốn
‘Tàu thủy viễn dương’. Rồi chàng chạy qua hành lang hẹp ra cửa toa và nhảy
xuống sân ga để chính thức chào anh họ, thủ tục chào hỏi diễn ra không có
ôm hôn thắm thiết hay tay bắt mặt mừng nồng nhiệt, mà tương đối khách
sáo như bản tính của người miền Bắc. Nói ra thì hơi kỳ, nhưng từ xưa tới giờ
họ đã tránh gọi nhau bằng tên và xưng anh em, chỉ vì ngại bày tỏ cảm tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.