NÚI THẦN - Trang 126

hiểu thấu điều đó dưới một cái nhìn mới mẻ, cặn kẽ và thầm kín, đến nỗi
người gõ thảm ngoài kia tăng cả cường độ lẫn tốc độ những cú đập lên gấp
đôi, thiếu điều át cả tiếng nhạc từ vẳng lên từ dưới ‘Phố’, vì cái khách sạn ở
đó lại mở dạ hội; giai điệu nhịp nhàng tẻ nhạt của một vở nhạc kịch bập bõm
vọng về qua bóng tối, và Hans Castorp thầm huýt sáo theo (người ta có thể
huýt sáo thầm được lắm), hai bàn chân lạnh ngúc ngắc đánh nhịp dưới tấm
chăn lông.

Tất nhiên đấy là cách ít phù hợp nhất để dỗ giấc ngủ, nhưng Hans Castorp

cũng không còn cảm thấy muốn ngủ nữa. Từ khi chàng có cái nhìn mới đầy
sức sống để lý giải nét mặt của Joachim thì thế giới dường như cũng hiện ra
trong ánh sáng mới đối với chàng, và cái cảm giác phấn khởi đầy hy vọng
lại mong manh rung động tận nơi sâu thẳm nhất trong hồn chàng. Ngoài ra
chàng còn như chờ đợi cái gì đó, mà không bỏ công tự hỏi xem đó là điều
gì. Tuy nhiên đến lúc hai bên hàng xóm lục cục chấm dứt cữ điều dưỡng tối,
đổi tư thế nằm ngang ngoài ban công lấy vẫn tư thế ấy ở trong phòng, thì
chàng hiểu ra rằng cặp vợ chồng cà chớn kia hôm nay không bày trò nữa.
Mình có thể ngủ yên được, chàng nghĩ. Hôm nay họ sẽ không bày trò gì đâu,
mình tin chắc là như thế! Nhưng họ vẫn bày trò, và thực ra Hans Castorp
chẳng hề tin chắc vào điều chàng tự nhủ, nói đúng ra thì tận trong thâm tâm
chàng chẳng thể nào tin được và hiểu được nếu như tối nay họ không bày trò
khỉ. Mặc dù vậy chàng vẫn kêu ca phẫn nộ không thành tiếng để phản đối
những điều được chứng kiến bằng tai. “Quá thể!” Chàng phản đối một cách
câm lặng. “Thật không thể tưởng tượng được! Thế này thì ai mà chịu nổi?”
Và lúc lúc đôi môi chàng lại thì thầm theo khúc nhạc nhạt phèo cứ dai dẳng
vọng sang.

Mãi rồi giấc ngủ chập chờn cũng đến. Nhưng nó kéo theo cả một mớ

bòng bong những giấc chiêm bao, còn hỗn độn hơn đêm đầu tiên nữa, và
chốc chốc Hans Castorp lại giật mình chồm dậy, choàng tỉnh khỏi những
cảnh tượng hãi hùng phi lý. Chàng mơ thấy ông cố vấn cung đình đi trên con
đường rải sỏi ngoài vườn, đầu gối lum khum, hai tay khư khư buông thõng
phía trước, chân sải những bước dài giật cục theo nhịp một bản hành khúc từ
xa vẳng lại. Rồi ông ta tới gần và dừng lại trước mặt Hans Castorp, chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.