NÚI THẦN - Trang 150

trán với ông ta ở tầng hai, lúc ông cố vấn mặc áo choàng trắng, mặt vẫn
xanh như chàm đổ, hai cánh tay vung vẩy như hai mái chèo lướt đến nhập
bọn với họ cùng lên cầu thang.

“Thế nào, vị khán giả bàng quan!” Behrens cất giọng oang oang. “Ông

thấy sao, liệu tệ xá của chúng tôi đây có lọt được vào mắt xanh của ông
không? Hân hạnh quá, hân hạnh quá. Vâng, mùa hè của chúng tôi có nét hấp
dẫn riêng, không phải là dở. Tôi cũng đã không ngại phí tổn để bày vẽ thêm
đôi chút. Chỉ tiếc là ông không muốn ở lại đây với chúng tôi tới mùa đông -
nghe nói ông chỉ định ở tám tuần? Có ba tuần thôi à? Thế thì nhằm nhò gì,
chẳng bõ công lặn lội đường xa! Dĩ nhiên, tùy ý ông. Nhưng ông không
được nếm mùi mùa đông ở đây thì đáng tiếc thật đấy, vì khi ấy tất cả tinh
hoa của giới thượng lưu mới tụ tập về đây”, ông ta nói bằng giọng bỡn cợt
không hiểu là ca tụng hay khinh thị nữa, “đám dân lá ngọc cành vàng ấy chỉ
đến vào mùa đông thôi, ông mà không được chiêm ngưỡng họ thì uổng, mất
cơ hội mở mang kiến thức. Trời đất, giá mà ông được thấy cảnh các tay trượt
tuyết bay lượn trên đôi ván! Và các bà các cô nữa, ngoạn mục vô cùng! Sặc
sỡ như chim thiên đường, tôi đảm bảo với ông, và thanh lịch không để đâu
cho hết… Nhưng giờ thì tôi phải đến với ca moribundus của tôi”, ông ta bảo,
“phòng số hai mươi bảy. Giai đoạn chung kết, ông hiểu không. Sắp tịch đến
nơi rồi. Từ hôm qua tới giờ ông ta đã hút hết năm tá bình ôxy, xài sang thế
đấy. Nhưng chắc chỉ đến trưa là ông ta về chầu ông vải thôi. Thế nào, Reuter
thân mến”, ông cố vấn vừa oang oang chĩa loa về phía người bệnh vừa bước
vào phòng, “chúng ta có nên bẻ cổ thêm một cái độc bình nữa không…”
Giọng ông ta tắt ngấm cùng lúc cánh cửa được khép chặt lại phía sau lưng.
Nhưng Hans Castorp đã kịp nhìn một thoáng vào sâu trong phòng, thấy trên
chiếc gối nơi đầu giường nổi bật lên gương mặt như nặn bằng sáp với bộ râu
cằm lưa thưa của một người đàn ông còn trẻ, trong lúc người này đảo cặp
mắt to tướng lờ đờ nhìn ra cửa.

Đấy là ca moribundus đầu tiên mà Hans Castorp được tận mắt chứng kiến

trong đời, vì cả cha mẹ lẫn ông chàng hồi đó đều lừa lúc chàng không để ý
mà trốn sang bên kia thế giới. Mái đầu người thanh niên với chòm râu cằm
tua tủa vểnh lên trên gối mới khả kính làm sao! Ánh mắt từ đôi con ngươi to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.