NÚI THẦN - Trang 263

Joachim xuống phòng ăn, và “súp trưa” được bưng lên cho Hans Castorp:

một cái tên chung gây ra cho người ta một ấn tượng sai hoàn toàn! Vì Hans
Castorp không phải theo chế độ ăn kiêng của bệnh nhân nặng - tại sao chàng
lại phải ăn cháo và súp kia chứ? Tình trạng sức khỏe của chàng không bắt
buộc phải ăn kiêng hay ăn nhẹ. Chàng nằm đo giường thật đấy, nhưng vẫn
trả đầy đủ viện phí, và vì vậy trong khoảnh khắc ngưng đọng vĩnh cửu này
người ta bưng lên cho chàng chẳng phải món “súp trưa” gì cả, mà là một
bữa ăn đầy đủ sáu món chính theo lệ thường của ‘Sơn trang’, với đồ ăn kèm
và món tráng miệng không bị bớt giảm chút nào - chế độ ăn ngày thường đã
quá thịnh soạn, ngày chủ nhật đúng là một bữa tiệc thực sự, đáp ứng đầy đủ
cả nhu cầu ẩm thực lẫn nhu cầu thẩm mỹ, do ông bếp trưởng được đào tạo
chính quy theo trường phái Âu châu trổ hết tài nấu nướng trong bếp cái nhà
hàng sang trọng của an dưỡng đường. Cô tiểu nữ lãnh trách nhiệm phục vụ
bệnh nhân liệt giường bày ra la liệt các món ăn đựng trong thố đậy nắp mạ
kền sáng loáng; cô ta đẩy chiếc bàn ăn bệnh viện, một phát minh tuyệt vời
có cơ cấu cân bằng trên một chân, xoay ngang phía trên giường ngay trước
mặt người bệnh, và Hans Castorp chĩnh chện ngồi thưởng thức cao lương
mỹ vị như con trai bác phó may trong câu chuyện cổ về chiếc bàn thần tự
hiện lên các món ăn.

Chàng chưa kịp kết thúc bữa ăn Joachim đã quay trở lại, cho đến khi

người anh về nằm nghỉ bên phía ban công mình và cái yên tĩnh buổi trưa
như bức màn lặng lẽ trùm xuống ‘Sơn trang’ thì đã gần hai rưỡi. Không hẳn
đã đúng boong hai rưỡi, có lẽ thế; rạch ròi mà nói có thể mới hai giờ mười
lăm. Nhưng một phần tư giờ đồng hồ lẻ loi thường không được tính mà bị
gộp luôn vào nửa giờ, bị biển thủ đi do thói quen rộng rãi về thời gian,
chẳng hạn như lúc đi đường, đã mất nhiều giờ đồng hồ ngồi trên tàu hay chờ
đợi dưới sân ga thì mươi mười lăm phút nào có nhằm nhò gì. Hai giờ mười
lăm - có thể làm tròn thành hai rưỡi; và vì rưỡi quá lẻ loi nên nhân danh
Chúa có thể làm tròn luôn thành ba giờ cho gọn. Ba chục phút đồng hồ chỉ là
bước đệm giữa ba giờ và bốn giờ, trong thâm tâm không ai để ý tới: có
những lúc người ta hào phóng một cách đáng sợ về thời gian. Và như thế
thời gian nằm nghỉ trưa, cữ điều dưỡng quan trọng nhất trong ngày, rốt cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.