NÚI THẦN - Trang 287

Chàng tự đền bù bằng cách lén lút trao đổi với cô giáo lỡ thì ngồi bên phải
mình, trêu ghẹo cô gái già đến mặt đỏ tưng bừng bằng những lời ỡm ờ ám
chỉ mối cảm tình của cô ta với nữ bệnh nhân quyến rũ kia, trong lúc chuyện
trò bắt chước ông nội Hans Lorenz Castorp tựa cằm vào cổ áo một cách long
trọng. Nửa đùa nửa thật chàng dụ cô gái già kể chuyện về đời tư Madame
Chauchat, cô ấy quê quán ở đâu, chồng cô ấy là người như thế nào, cô ấy
bao nhiêu tuổi, bệnh tình cô ấy ra sao, và thu được một mớ thông tin bổ ích.
Cô ấy có con cái gì không, chàng muốn biết. - Ô không, cô ấy không có con.
Một người như cô ấy có con thế nào được? Rất có thể các bác sĩ đã cấm cô
ấy có con - thử tưởng tượng xem: nếu cô ấy có con thì những đứa trẻ tội
nghiệp sẽ ra sao? Hans Castorp tỏ ý đồng tình. Vả lại ở tuổi cô ta mà muốn
có con thì cũng muộn quá rồi, chàng phỏng đoán một cách thực tế đến mức
tàn nhẫn. Thỉnh thoảng, ở tư thế nhìn nghiêng chàng có cảm tưởng nét mặt
cô ta đã hơi góc cạnh. Cô ta đã ngoài ba mươi chưa nhỉ? - Cô Engelhart
phản đối ngay lập tức. Clawdia mà ba mươi tuổi? Cùng lắm là hai mươi tám.
Và cô cấm người ngồi cạnh không được nói như vậy về nét mặt nhìn
nghiêng của Clawdia. Nét mặt Clawdia là hiện thân ngọt ngào của tuổi thanh
xuân, mặc dù tất nhiên đó là một vẻ đẹp độc đáo không phải bất kỳ ả vịt
xiêm nào cũng có. Và để trừng phạt chàng cô Engelhart đưa ra một đòn chí
tử: theo chỗ cô ta được biết thì Madame Chauchat thường xuyên có khách
đàn ông đến thăm, một người đồng hương ở dưới ‘Phố’. Ông ta hay lên tận
phòng thăm cô ấy vào các buổi chiều.

Trúng tim đen. Hans Castorp tái mặt, mặc dù đã cố hết sức để giữ tự chủ,

và những câu “thế à” và “thật không thể tưởng tượng được” chàng buông ra
để phụ họa cũng nhợt nhạt chẳng khác gì gương mặt chàng. Không đủ sức
để lờ đi sự tồn tại của người đàn ông đồng hương nọ, chàng cứ vòng vo
gặng hỏi về ông ta với cặp môi giật giật liên hồi. Một người còn trẻ? - Còn
trẻ và bảnh trai, nghe nói thế, cô gái già khẳng định; nhưng bởi cô ta chưa
được nhìn tận mắt nên không thể đánh giá được. - Bệnh nhân? - Nếu có thì
chỉ rất nhẹ thôi! - Hy vọng, Hans Castorp giở giọng cay độc, ông ta có một
tủ áo phong phú hơn mấy người đồng hương khác ở bàn Nga hạ lưu - và cô
Engelhart, vẫn đang hăm hở trả thù, đứng ra đảm bảo cho tủ áo của người lạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.