NÚI THẦN - Trang 372

chàng mới sực nhớ ra, như thế có nghĩa là chàng sẽ phải ăn giáng sinh ở trên
này, và nhận thức ấy làm chàng điếng hồn, bởi vì, mà cũng không phải chỉ
vì lẽ ấy, từ xưa tới nay chàng chưa bao giờ ăn lễ giáng sinh xa quê hương,
ngoài vòng tay êm ấm của gia đình. Thôi thì nhân danh Chúa, đành chấp
nhận chứ biết làm sao. Chàng đâu còn là một đứa trẻ lên năm lên ba, và
Joachim có vẻ như cũng đã chịu phục tùng số phận không còn giãy dụa phản
kháng nữa, vả lại người ta vẫn ăn mừng giáng sinh ở khắp nơi và trong mọi
hoàn cảnh đấy thôi!

Mặc dù vậy chàng vẫn thấy trước kỳ trông đợi

[139]

mà đã tính chuyện giáng

sinh thì quá sớm; từ giờ đến lúc ấy còn tới sáu tuần lễ nữa cơ mà. Nhưng
thời gian ở đây lướt như bóng câu qua cửa sổ, sáu tuần là chuyện quá nhỏ,
có thể bị nuốt trôi và bị nhảy cóc dễ dàng trong phòng ăn - một quá trình
thuộc về nội tâm mà Hans Castorp đã lĩnh hội được từ kinh nghiệm bản
thân, dầu rằng chàng vẫn chưa tập được cái vẻ điềm nhiên phớt đời của
những người đồng cảnh ngộ có thâm niên cao ở trên này. Những cái mốc
đánh dấu từng chặng trong dòng thời gian một năm, ví dụ như lễ giáng sinh,
đối với họ cũng giống như điểm tựa hay chiếc xà để họ vịn vào mà nhào lộn,
mà lấy đà nhảy qua khoảng trống hoác ra ở giữa. Bọn họ thảy đều hâm hẩm
sốt, có cường độ trao đổi chất gia tăng, nhịp điệu sinh học của cơ thể trở nên
gấp gáp - tất cả những điều đó rốt cuộc có thể là hậu quả của việc họ ngốn
những khoảng thời gian khổng lồ với một tốc độ kỷ lục như vậy. Chàng sẽ
chẳng thèm kinh ngạc nếu bọn họ coi giáng sinh như là chuyện đã rồi để tiếp
tục bàn về năm mới hay lễ hội hóa trang vào mùa xuân. Nhưng trong phòng
ăn ở ‘Sơn trang’ người ta không đời nào xử sự một cách hồ đồ và thiếu phép
tắc như vậy. Giáng sinh là một cột mốc để dừng chân, là một dịp đòi hỏi
nhiều lo toan và sắp đặt. Người ta bàn cãi về món quà chung của bệnh nhân
theo tục lệ tặng cho viện trưởng, ông cố vấn Behrens, vào đêm giáng sinh,
và tổ chức quyên góp một vòng. Năm trước quà tặng là một chiếc vali du
lịch, những người có thâm niên cao hơn một năm ở trên này truyền đạt lại
như vậy. Năm nay người ta đưa ra cân nhắc một chiếc bàn phẫu thuật, hay
bộ giá vẽ, chiếc áo choàng lông, chiếc ghế xích đu, hay một chiếc ống nghe
bằng ngà voi có thể “khảm thêm gì đó”, khi được hỏi ông Settembrini đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.