NÚI THẦN - Trang 415

khủng khiếp bị mất khi ho, nhìn bề ngoài cô bé tuy xanh xao nhưng không
đến nỗi quá tiều tụy. Cô ta lên tiếng cám ơn và trò chuyện với họ bằng giọng
nói có phần yếu ớt nhưng rất êm tai. Một vệt đỏ ửng hiện lên trên gò má cô
bé và không chịu rời khỏi nơi đó nữa. Hans Castorp khiêm nhường trình bày
lý do tặng quà với cô bé trước mặt cả cha mẹ cô ta, xin họ thứ lỗi cho sự
đường đột của mình, giọng chàng khản đặc vì cảm động và thái độ hết sức
dịu dàng trân trọng. Chỉ còn thiếu nước chàng quỳ một gối xuống bên
giường cô bé - chàng phải cố cưỡng lại nỗi xúc động nội tâm để khỏi làm
như thế - và nắm chặt tay Leila một lúc lâu trong bàn tay mình, mặc dù bàn
tay bé nhỏ nóng hổi và ướt đẫm, vì cô bé đổ mồ hôi quá hạn lệ, lượng nước
thải bị cơ thể cô ta bài tiết ra nhiều đến nỗi nếu không có bình nước chanh
luôn được chế đầy để trên bàn đầu giường cân bằng lại thì có lẽ cơ thể cô bé
đã khô queo như xác ướp rồi. Cha mẹ cô ta, đau khổ như mọi bậc cha mẹ ở
vào hoàn cảnh ấy, cố gắng duy trì cuộc trò chuyện xã giao theo phép lịch sự
giữa người và người bằng cách hỏi han gia cảnh và bệnh tật của hai anh em
họ. Ông thiếu tá là một người đàn ông lực lưỡng với đôi vai rộng, vầng trán
thấp và bộ ria mép rậm rì rậm rịt - một cơ thể tràn đầy sức lực hữu cơ mà
chứng cớ vô tội đối với tình trạng thể lực kém cỏi cũng như hứng thú tiếp
nhận vi trùng quá mức của cô con gái đập ngay vào mắt tất cả mọi người.
Có lỗi trong vụ này rõ ràng là bà vợ, một phụ nữ nhỏ thó với vóc dáng tiêu
biểu của bệnh nhân lao phổi, và sự cắn rứt lương tâm về món của hồi môn
bà di truyền cho con gái hiện rõ trên nét mặt héo hon. Sau khoảng mười phút
chuyện trò Leila tỏ vài dấu hiệu mệt mỏi - hay cũng có thể là quá xúc động:
vết đỏ ửng trên má cô bé loang rộng ra, đôi mắt xanh xin đừng quên tôi sáng
long lanh một cách bất thường, và hai anh em vội lên tiếng giã từ sau khi
nhận ra cú liếc mắt cảnh cáo của cô y tá. Bà Gerngroß tiễn chân họ ra cửa và
chìm đắm trong những lời than thở xen lẫn tự buộc tội mình khiến Hans
Castorp vô cùng thương cảm. Lỗi tại bà, chỉ tại một mình bà mà thôi, bà đau
khổ lặp đi lặp lại; cô con gái bé bỏng phải gánh chịu căn bệnh hiểm nghèo
ấy là do bà truyền cho, ông nhà bà hoàn toàn không có lỗi, ông ấy không can
dự gì vào chuyện này. Nhưng bản thân bà, xin thề rằng đó là sự thật, cũng
chỉ mắc phải căn bệnh khủng khiếp ấy có một lần và cũng chỉ thoáng qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.