NÚI THẦN - Trang 45

đã chết từ lâu. Ông có hai người con trai, Peter và James, một người phục vụ
trong hải quân và chẳng mấy khi có mặt ở nhà, người kia làm việc trong cơ
sở kinh doanh rượu của người cha với dự tính sau này sẽ được thừa kế hãng
buôn. Mọi việc nội trợ trong nhà từ nhiều năm nay do một tay Schalleen
quán xuyến, bà ta là con gái một ông thợ kim hoàn ở khu Altona, lúc nào
cũng đeo măng sét trắng với vô số nếp nhún quanh cườm tay nung núc thịt.
Bà lo cho bữa sáng và bữa tối không bao giờ thiếu pho mát và xúc xích, tôm
cua và cá hồi, lươn hun khói, ức ngỗng và bò bít tết ăn với sốt cà chua; bà
cai quản đám người làm thuê bằng cặp mắt cảnh giác như mắt cú vọ mỗi khi
ông lãnh sự Tienappel mở tiệc đãi khách, và cũng chính bà thay thế vị trí
người mẹ, chăm sóc cậu bé Hans Castorp trong những phút rảnh tay.

Hans Castorp lớn lên trong điều kiện khí hậu tệ hại, đầy giông gió và ẩm

thấp, có thể nói không ngoa là tứ thời trùm chiếc áo mưa bằng vải nhựa màu
vàng, và cảm thấy hạnh phúc như cá trong nước. Từ nhỏ cậu bé đã có biểu
hiện thiếu máu, đó cũng là nhận định của ông bác sĩ Heidekind, ông này chỉ
định cho cậu mỗi ngày sau khi đi học về phải uống một cốc bia Porter - thứ
đồ uống giàu dinh dưỡng như ai cũng biết, được bác sĩ Heidekind quy cho
tác dụng bổ máu - món này xoa dịu tinh thần Hans Castorp bằng một hình
thức mà nó đặc biệt ưa thích, tạo điều kiện thuận lợi cho thói quen ngồi
“ngẩn tò te”, theo cách nói của ông lãnh sự Tienappel, tức là ngồi mơ màng
miệng trễ xuống và mắt nhìn trống rỗng không theo một suy nghĩ nhất định
nào, của nó. Còn ngoài ra Hans là người mạnh khỏe và chính trực, một tay
chơi tennis không xoàng và chèo thuyền cũng rất cừ, mặc dù cậu ta thích
ngồi xem đua thuyền hơn là tự tay cầm mái chèo; đối với cậu trên đời không
có cái thú nào hơn buổi tối mùa hè ngồi bên hiên nhà hàng ở bến phà
Uhlenhorster trong tiếng nhạc êm đềm, một ly nước giải khát trên tay và
ngắm nhìn những con thiên nga nhẹ nhàng lướt đi giữa đám thuyền bè sáng
trưng, trên mặt nước lấp lánh ánh đèn màu sặc sỡ. Và khi cất tiếng thì cậu
nói một cách chậm rãi, dễ hiểu, có phần hơi đơn điệu, với một thoáng thổ
âm địa phương. Phải, chỉ cần nhìn chàng trai trung hậu có mái tóc vàng tuy
được cắt chải kỹ lưỡng nhưng kiểu cách đã lỗi mốt thời trang, với thái độ
khinh bạc vô tình thừa hưởng được của cha ông, nghe chàng bày tỏ ý kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.