NÚI THẦN - Trang 452

ở đây thì khác, ở đây những điều ấy trở nên vô cùng quan trọng và thiết thực
đối với tôi, thế nên mỗi khi chúng ta tranh luận điều gì thì tôi lại căng tai lên
tập trung hết sức lắng nghe. Hay nói đúng ra đó là những lúc bạn lấy tư cách
một homo humanus giảng giải cho tôi, vì với vốn kinh nghiệm ít ỏi của mình
tất nhiên tôi chẳng đóng góp được bao nhiêu mà chỉ biết ngậm miệng lắng
nghe những điều bạn nói. Nhờ bạn tôi đã vỡ vạc ra biết bao điều… Carducci
dĩ nhiên chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ, nhưng ngoài ra còn có bao nhiêu
điều đáng kể, như là mối tương quan giữa nền cộng hòa và phong cách đẹp,
hay giữa thời gian và tiến bộ - nếu thời gian ngừng trôi thì nhân loại cũng
không thể có tiến bộ, và thế giới chỉ còn là một vũng nước tù, một cái ao
tanh tưởi - tôi làm sao mà biết được những điều hay ho đó nếu không có
bạn! Tôi tự tiện gọi bạn một cách thân mật như thế, xin lỗi bạn, nhưng tôi
không biết để giữ phép lịch sự thì phải nói thế nào - nếu gò bó theo đúng kỷ
cương thì tôi lại không thể ngỏ lời cùng bạn như thế này được. Bạn ngồi đó,
và tôi được tâm sự với bạn, vậy là đủ. Bạn không chỉ là một con người được
mệnh danh bằng một cái tên, ông Settembrini, mà bạn là đại diện của cả nền
văn minh tiến bộ, một đại diện luôn luôn có mặt tại chỗ để giám sát tôi, bạn
là thế đấy”, Hans Castorp cất cao giọng và đập một tay xuống tấm khăn trải
bàn. “Và giờ đây tôi muốn có lời cảm ơn bạn”, chàng hạ giọng nói tiếp và
đẩy cái ly thủy tinh đựng hỗn hợp rượu vang pha rượu đỏ của mình cho
chạm vào tách cà phê của ông Settembrini như thể cụng ly, “cảm ơn bạn
trong bảy tháng trời vừa qua đã tận tình giúp đỡ chỉ bảo tôi, đứa học trò vỡ
lòng bỗng chốc bị trút xuống đầu bao nhiêu điều mới lạ, cảm ơn bạn đã cầm
tay dìu dắt tôi trong những bài học cả lý thuyết lẫn thực hành, đã tìm cách
gây tác động uốn nắn sửa đổi tôi, hoàn toàn miễn phí, khi thì dùng chuyện
ngụ ngôn lúc lại bằng ví von trừu tượng. Tôi cảm thấy hết sức rõ rệt đây là
thời điểm thích hợp để cảm ơn bạn về tất cả những điều đó, và xin lỗi bạn vì
tôi là một học trò quá dở, một ‘học sinh cá biệt của trường đời’ theo cách nói
của bạn. Khi nghe bạn nói thế tôi đã rất cảm động, và mỗi khi nghĩ đến tôi
vẫn còn thấy cảm động lắm lắm. Là một học sinh cá biệt, tôi cần đến sự
quan tâm đặc biệt của bạn và năng lực sư phạm mà bạn đã nhắc tới trong lần
gặp gỡ đầu tiên - tất nhiên đấy cũng là một trong những mối quan hệ biện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.