NÚI THẦN - Trang 477

nghị và đứng đắn cụp mắt nhìn xuống đĩa... Thật vậy, ngay cả trong thái độ
im lặng miễn cưỡng mà Joachim dành cho những phỏng đoán và suy luận
của chàng về ‘thời gian’ Hans Castorp cũng như đọc thấy một lời trách cứ
âm thầm, tính nghiêm khắc và tấm gương giữ gìn kỷ luật của người anh họ
làm lương tâm chàng nhức nhối. Còn cái thung lũng ngoài kia, cái thung
lũng mùa đông say ngủ dưới lớp tuyết dày, nơi Hans Castorp ngày ngày
trong chiếc ghế nằm vô cùng tiện lợi trên ban công hướng ra gửi gắm những
câu hỏi lớn không lời đáp, cái thung lũng trải dài trong phong cảnh hùng vĩ
với những đỉnh núi răng cưa lởm chởm hay tròn trịa, những dải rừng thông
xanh-nâu-hung hung đỏ, lặng lẽ thâm trầm không suy chuyển trong dòng
chảy đầy sức xói mòn của thời gian, thời gian trên trần thế, cái thung lũng
lúc trắng lóa trên nền trời xanh thẳm, lúc âm u mịt mù sương, lúc đỏ rực
trong ánh hoàng hôn, lúc lạnh lùng lấp lánh như kim cương dưới trăng thanh
một đêm khuya khoắt - nhưng lúc nào cũng đầy ắp tuyết, kể từ sáu tháng
nay, khoảng thời gian một mặt dài vô tận mặt khác chỉ thoảng qua như cái
bóng, và tất cả bệnh nhân ở đây đều than thở rằng họ không thể nào nhìn
thấy tuyết được nữa, tuyết đã làm họ ngán lên tận cổ, tuyết của mùa hè cũng
thừa đủ để đáp ứng nhu cầu của họ rồi, thế mà giờ đây ngày lại ngày vẫn chỉ
thấy toàn là tuyết, tuyết vun thành đống, đọng thành gò, phủ đầy sườn dốc,
thật là vượt quá sức chịu đựng của con người, chẳng khác gì một sự đầu độc
tâm hồn và trí tuệ. Và họ đeo lên những cặp kính mát đủ màu, xanh, hồng,
vàng, bảo rằng để che mắt, nhưng kỳ thực là để che chở trái tim.

Thung lũng và núi non bọc trong tuyết đã sáu tháng rồi ư? Bảy tháng!

Thời gian vẫn trôi, trong khi chúng tôi kể chuyện - thời gian của chúng tôi,
dùng vào việc kể câu chuyện này, nhưng cả thời gian của Hans Castorp và
những người đồng cảnh ngộ với chàng bị chôn vùi trong tuyết trên đó cũng
không ngừng trôi, nó trôi đi và gây ra những thay đổi. Sự thể lần lần diễn ra
đúng như những lời bông lơn thiếu suy nghĩ đã khiến Hans Castorp chuốc
lấy cơn giận của ông Settembrini trong ngày hội hóa trang, trên đường từ
‘Phố’ trở về viện an dưỡng: không nhanh tới độ chẳng bao lâu sẽ đến ngày
hạ chí như chàng nói, nhưng quả thực lễ Phục sinh đã kéo tới trên thung
lũng ngập tràn tuyết trắng, tháng tư chẳng còn được bao lăm, lễ hạ trần đã lù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.