NÚI THẦN - Trang 494

lao phổi hơn ở đây! Ai còn le lói một tia trí khôn thì phải kiên trì ở lại chịu
sự tôi luyện của khí hậu chứ. Vượt qua được thử thách mùa này cơ thể họ sẽ
rắn chắc như thép đã tôi, đủ sức đương đầu với bất kỳ loại khí hậu nào trên
thế giới, nhưng với một điều kiện là không được bỏ dở giữa chừng, phải
điều trị cho đến khi sức khỏe hoàn toàn bình phục, vân vân và vân vân. Mặc
cho ông cố vấn cung đình trổ tài thuyết khách, những thành kiến về mùa
tuyết tan đã bén rễ sâu trong đầu óc người ta, và khu điều dưỡng cứ mỗi
ngày một thưa thớt hơn. Cũng có thể thủ phạm chính là mùa xuân đang tới,
hơi thở của nó làm rạo rực lòng người, khiến cả những kẻ an phận thủ
thường nhất hạng cũng phải bồn chồn trong dạ, muốn đời mình có vài thay
đổi. Bất kể vì lý do gì, chỉ biết số bệnh nhân trốn viện và bỏ về “lậu” ở “Sơn
trang” tăng lên đến mức đáng ngại. Xin đơn cử trường hợp của bà Salomon
người Amsterdam, cái thú đi khám bệnh - và cùng với nó là cơ hội trình diễn
thời trang đồ lót đăng ten - cũng không ngăn cản nổi bà ta trốn viện ra về
không phép tắc gì, bỏ ngoài tai mọi mệnh lệnh của các bác sĩ, chẳng phải vì
sức khỏe đã khá lên mà lại vì càng ngày càng có vẻ tệ đi. Thời gian lưu đày
của bà ta bắt đầu từ lâu trước khi Hans Castorp đến đây, bà ta ở trên này đã
hơn một năm rồi, mặc dù mới đầu chỉ có triệu chứng hơi chớm bệnh với
mức án nhẹ nhàng ba tháng. Sau bốn tháng bà ta được cam đoan “bốn tuần
nữa đảm bảo khỏi bệnh”, nhưng rồi sáu tuần sau vẫn chẳng thấy bệnh khỏi
cho: người ta lại bảo rằng bà ta phải ở lại ít nhất là bốn tháng nữa. Sự việc
cứ tiếp diễn như vậy, và vì đây không phải nhà tù của Pháp hay trại cải tạo
Siberia, nên bà Salomon vui lòng ở lại và tiếp tục trình diễn những bộ đồ lót
đăng ten hảo hạng. Nhưng giờ đây, trong hơi thở nồng nàn của mùa tuyết
tan, khi bị bồi thêm cái án năm tháng nữa trong lần khám bệnh và trình diễn
thời trang sau cùng, lý do là tiếng rít phía trên phổi trái và tiếng gõ nghe hơi
đục dưới nách, thì sợi dây thần kinh nhẫn nại của bà ta đứt phựt, và bà ta
đùng đùng bỏ ra về trong một trận tổng sỉ vả cả “Làng” lẫn “Phố”, lẫn bầu
không khí nổi tiếng trên này, chẳng từ cả an dưỡng đường quốc tế “Sơn
trang” và các vị lương y ở đó, bà ta nhất định về nhà, về Amsterdam, thành
phố hun hút gió lùa trên mặt nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.