NÚI THẦN - Trang 573

mình tái mặt, sợ cho cả hai người, cho mình và cho anh ấy. Fort possible
qu’il aille mourir

[279]

, chàng nghĩ, và vì đó là nhận định qua lời một người thứ

ba nên trong thâm tâm chàng lại dấy lên một câu hỏi dằn vặt, một mối hoài
nghi không dám nói ra: chẳng lẽ anh ấy dám bỏ mình ở lại đây thật - mình,
người lên đây đúng ra là để thăm anh ấy?! Và một ý nghĩ nữa lén lút luồn
vào đầu óc chàng: nếu thế thì tuyệt vời quá mà lại kinh khủng quá, tuyệt vời
và kinh khủng đến nỗi mặt mình lạnh toát và tim mình khựng lại, vì nếu như
mình ở lại đây một mình - mà mình sẽ ở lại, nếu anh ấy đi; đi cùng anh ấy là
điều tuyệt đối không thể xảy ra - nếu thế thì - giờ đây trái tim mình ngừng
đập hẳn - thì mình sẽ ở lại mãi mãi và vĩnh viễn, vì một mình mình sẽ không
bao giờ tìm được đường về lại đồng bằng...

Đó là những ý nghĩ đáng sợ của Hans Castorp. Ngay chiều hôm ấy mọi hồ

nghi của chàng đã không còn là nghi vấn nữa: Joachim lên tiếng, con xúc
xắc rơi, số phận đã quyết định đường đi của nó.

Sau bữa trà chiều họ xuống tầng hầm trắng xóa để khám sức khỏe theo

định kỳ. Bấy giờ là đầu tháng chín. Bước vào gian phòng khám khô ráo
thoáng khí, họ thấy bác sĩ Krokowski đang ngồi bên bàn viết, trong khi ông
cố vấn cung đình mặt tím ngắt đứng dựa lưng vào tường, một tay cầm chiếc
ống nghe gõ gõ lên vai. Ông ta ngáp dài, mắt chẳng thèm nhìn ai mà ngước
lên trần nhà. “Chào các ông trẻ!” Giọng nói ngán ngẩm của ông ta báo hiệu
một tâm trạng cũng ngán ngẩm không kém, vừa thờ ơ vừa u uất. Có lẽ ông
ta lại mới hút thuốc. Nhưng cũng có thể tâm trạng ấy liên quan đến một vụ
bê bối vừa xảy ra mà hai anh em họ cũng đã được nghe kể, một vụ vi phạm
nội quy vẫn xảy ra như cơm bữa trong viện an dưỡng: một thiếu nữ trẻ tên là
Ammy Nölting, đến đây lần đầu hồi mùa thu năm kia, sau chín tháng được
cho ra viện vào tháng tám năm ngoái với chứng nhận sức khỏe đã hồi phục.
Nhưng trước khi tháng chín kịp trôi qua lại thấy cô ta quay trở lại, vì về nhà
cô ta thấy “khó ở”. Tới tháng hai năm nay phổi cô ta không còn tiếng rít nữa
và lại được trả về đồng bằng, nhưng giữa tháng bảy người ta đã thấy cô ta
ngồi lù lù ở chỗ cũ của mình bên bàn bà Iltis. Cô Ammy này vừa mới bị bắt
gặp trong chính phòng ngủ của mình, vào lúc một giờ đêm, cùng với một
người đồng cảnh ngộ tên là Polypraxios - chính là cái anh chàng Hy Lạp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.