NÚI THẦN - Trang 575

nát và quá lười biếng để làm toán, xin Chúa mở lượng khoan hồng. - Điều
hòa. - Các ông thấy đấy, tôi biết rất rõ rằng tuổi trẻ ở đây sa ngã và biến chất
dễ như bỡn, và trước đây tôi đã thử tìm cách nói phải quấy với họ để ngăn
chặn những chuyện lòng thòng tai tiếng kia. Thế nhưng rồi có lần một tay
anh trai hay chồng chưa cưới gì đó trắng trợn bảo rằng tôi đừng có nhúng
mũi vào những chuyện không phải là việc của tôi. Từ bấy trở đi tôi tuyệt đối
không can thiệp vào những chuyện ấy nữa mà chỉ làm đúng trách nhiệm của
một bác sĩ thôi - tiếng rít nhẹ ở trên bên phải.”

Ông ta đã gõ xong Joachim, và trong lúc tay phải nhét cái ống nghe vào

túi áo choàng trắng ông ta đưa bàn tay trái khổng lồ lên dụi cả hai con mắt
như thói quen mỗi khi bị rơi vào một cơn trầm cảm. Vừa ngáp dài ông ta
vừa lên tiếng uể oải tuyên án gần như là máy móc:

“Nào, Ziemßen, tươi lên chứ. Mặc dù hai lá phổi của ông vẫn chưa được

đẹp như minh họa trong sách giáo khoa, chỗ này chỗ kia còn có vết, và với
Gaffky ông cũng chưa dứt điểm được, thậm chí chỉ số Gaffky của ông kỳ
này còn leo thang thêm một nấc nữa - sáu độ cả thảy - nhưng chẳng việc gì
phải khóc than. Hồi ông mới tới đây tình hình bi đát hơn nhiều, tôi có thể
chứng nhận bằng giấy trắng mực đen điều đó, và nếu ông vui lòng ở lại thêm
năm, sáu mùa trăng nữa - ông có biết các cụ ngày xưa gọi mỗi tháng là một
“mùa trăng” không? Nghe thơ mộng hơn nhiều. Nhất định từ nay trở đi tôi
chỉ dùng từ “mùa trăng” thôi...”

“Thưa ông cố vấn cung đình”, Joachim mở lời... Chàng đứng trong tư thế

nghiêm, nửa người trên vẫn để trần, ngực ưỡn cao, hai gót chân chụm sát
vào nhau, và mặt tái nhợt thành từng mảng loang lổ như dạo nọ, trong một
tình huống nhất định, khi ấy Hans Castorp đã chợt hiểu ra rằng đó là cái
cách làn da rám nắng của người anh họ tái đi.

“Nếu ông”, Behrens vẫn thản nhiên nói át đi, “chịu khó luyện tập đôi chân

ở đây thêm tròn nửa năm nữa thì chắc chắn ông sẽ nên người, dư sức đánh
chiếm thành Constantinople

[282]

và trở thành một nguyên soái đại tài thống

lĩnh cả dải biên thùy...”

Chẳng ai biết đang lúc lên cơn như thế này ông ta còn lải nhải những gì

nữa, nếu Joachim không giữ nguyên tư thế vững vàng, tỏ rõ ý chí không gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.