NÚI THẦN - Trang 58

tiếng vật lộn âm thầm, tiếng cười khúc khích ghìm ném và tiếng thở hổn
hển, mà ý nghĩa thô tục của nó chàng trai trẻ chẳng lạ gì, mặc dù lúc đầu
chàng vẫn cố độ lượng gán cho một vẻ vô hại. Người ta cũng có thể đặt cho
cố gắng độ lượng của chàng một cái tên khác, chẳng hạn nói một cách cổ hủ
thì có thể bảo đó là sự trinh trắng của linh hồn, hoa hòe hoa sói ra thì gọi đó
là vẻ thẹn thùng đoan trang, hoặc mạt sát gọi đó là thói đạo đức giả tránh
nhìn thẳng vào sự thật, hay thậm chí có thể coi đó là sự nhút nhát và mộ đạo
huyền bí - tất cả những cái đó đều có mặt, pha trộn mỗi thứ một chút trong
cảm nhận của Hans Castorp đối với tiếng động ở phòng bên, và chàng bày tỏ
nỗi bất bình của mình bằng nét mặt tối sầm đạo mạo, như thể chàng không
biết và không muốn biết về những điều đang diễn ra ở đó: thái độ của người
có đạo đức, thực ra cũng hơi nhàm rồi, nhưng trong những tình huống nhất
định chàng vẫn ưa áp dụng.

Với thái độ bất bình này chàng rút lui từ ban công vào trong phòng, để

khỏi phải nghe tiếp sự kiện đối với chàng rất nghiêm trọng, thậm chí có thể
gọi là kinh khủng, mặc dù nó diễn ra trong tiếng cười khúc khích. Nhưng ở
trong phòng những tiếng động bên kia vách tường lại càng nghe rõ hơn. Có
vẻ như đó là một cuộc đuổi bắt rượt quanh đồ đạc, một cái ghế bị xô đổ,
người ta bắt được nhau, có tiếng phát đen đét và tiếng hôn chùn chụt, được
đệm theo bằng tiếng nhạc bập bùng từ ngoài xa đưa lại, bây giờ là điệu valse
của một bản nhạc sến vỉa hè, phụ họa một cách đắc lực cho cảnh tượng vô
hình đang diễn ra ở phòng bên. Hans Castorp đứng ngây người, chiếc khăn
rửa mặt cầm trong tay, chăm chú lắng nghe ngoài ý muốn. Đột nhiên chàng
giật mình, mặt đỏ bừng dưới lớp phấn cạo râu, vì cái điều chàng biết sẽ phải
đến đã đến, và trò chơi chuyển sang hồi thú vật. Chúa ơi, trời đất quỷ thần
ơi! chàng nghĩ trong lúc quay đi và vừa cố ý đá thúng đụng nia rầm rầm vừa
tiếp tục thủ tục vệ sinh buổi sáng. Thực ra, họ là vợ chồng, nhân danh Chúa,
nên chuyện ấy hoàn toàn hợp lệ. Nhưng mà làm trò khỉ giữa thanh thiên
bạch nhật, thật là quá thể! Và nếu mình không nhầm thì từ tối hôm qua họ
đã hú hí rồi. Rốt cuộc họ đang điều trị bệnh, chí ít là một trong hai người, có
thế họ mới phải đến đây, như vậy lo dưỡng sức mới là phải lẽ chứ. Nhưng dĩ
nhiên tất cả tội lỗi là tại vách tường mỏng quá, chàng phẫn nộ nghĩ thầm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.