NÚI THẦN - Trang 616

đại học để hoàn tất việc nghiên cứu và làm luận văn tốt nghiệp. Naphta
không thể tiếp tục theo đuổi con đường ấy. Bệnh tình của gã không những
không thuyên giảm mà ngày càng trầm trọng; bác sĩ và cha tu viện trưởng
quyết định giữ gã ở hẳn tại trường nội trú, hy vọng cuộc sống hòa đồng với
thiên nhiên và bầu không khí trong lành cũng như công việc đồng áng không
mấy nặng nhọc ở đây có tác động tốt đến sức khỏe của gã, ít nhất là trước
mắt. Gã được thụ phong chức thầy nhất, có quyền lĩnh xướng trong những lễ
trọng ngày chủ nhật - một quyền lợi gã không bao giờ sử dụng, thứ nhất vì
gã biết mình không có khiếu âm nhạc, sau nữa giọng nói yếu ớt do chứng
bệnh nan y của gã quả thực chẳng mấy thích hợp với việc ca hát. Nhưng gã
không vượt lên được khỏi chức phó trợ tế, chẳng hy vọng gì được phong thủ
tế và lại càng không thể mơ đến chức linh mục. Gã tiếp tục ho ra máu dai
dẳng và cơn sốt quái ác mãi chẳng chịu lui, nên cuối cùng người ta quyết
định đưa gã lên vùng núi non này điều trị, mọi phí tổn do dòng tu đài thọ
hết, và khóa điều dưỡng kéo dài đến nay đã sang năm thứ sáu - có thể bảo
rằng không phải gã đi nghỉ chữa bệnh nữa mà đã định cư hẳn lại đây, trong
bầu không khí loãng nhẹ trên cao này, giải khuây bằng việc dạy tiếng Latinh
tại một trường trung học dành cho các bệnh nhân trẻ tuổi...

Những điều ấy Hans Castorp được nghe chi tiết và cặn kẽ từ chính miệng

Naphta trong những lần chàng đến thăm cái tổ lụa là của ông ta, khi thì một
mình, khi với những người bạn cùng bàn Ferge và Wehsal mà chàng giúp
làm quen với chủ nhân; hoặc cũng có thể trong những lần gặp gỡ tình cờ khi
dạo chơi theo quy định và chàng tháp tùng ông ta trở về “Làng” - một cách
nhẩn nha, từng mẩu nhỏ ghép lại thành một câu chuyện liền lạc, câu chuyện
mà chàng không những công khai tuyên bố là hết sức kỳ thú mà còn ra sức
thuyết phục hai người bạn đồng hành ủng hộ ý kiến của mình, điều mà Ferge
và Wehsal chẳng cần phải bảo cũng làm: ông Ferge hiền hậu dĩ nhiên không
quên nhắc nhở rằng tất thảy những gì cao siêu đều nên hạn chế ở mức độ
vừa phải cho phù hợp với tâm hồn đơn giản của mình (bởi kinh nghiệm lúc
trải qua cơn sốc phế mạc là sự kiện duy nhất trong đời lôi được ông ta ra
khỏi ranh giới thông thường), còn gã Wehsal khoái chí ra mặt khi được nghe
tiểu sử một người xuất thân dưới đáy xã hội, nhờ may mắn mà leo một hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.