NÚI THẦN - Trang 66

ngủ và con số đo được trong miệng lúc sáng sớm. Đa số bọn họ tỏ ra rất vui
vẻ, chẳng có lý do gì đặc biệt, chỉ vì họ vô tư không vướng bận lo âu và có
dịp tụ tập đông đủ thế thôi. Đương nhiên cũng có vài người đơn độc ngồi
chống cùi chỏ xuống bàn tay ôm đầu nhìn trân trối về một hướng. Người ta
để mặc họ ngồi nhìn và không đếm xỉa đến sự hiện diện của họ.

Đột nhiên Hans Castorp giật thót mình, bực tức nhăn mặt. Một cánh cửa

vừa đóng sập đánh rầm một cái, đó là cánh cửa phía trước mé bên trái dẫn
thẳng ra tiền sảnh - ai đó đã để mặc cho nó sập vào khung cửa hoặc thậm chí
cố tình dập lại sau lưng mình, và tiếng sập cửa là tiếng động mà Hans
Castorp xưa nay ghét cay ghét đắng, ghét đào đất đổ đi. Có thể mối ác cảm
này hình thành do nền giáo dục chàng được hưởng, cũng có thể do bẩm sinh,
chỉ biết rằng, chàng không chịu nổi tiếng đóng cửa rầm rầm và sẵn sàng
thượng cẳng tay hạ cẳng chân trừng phạt thủ phạm. Trong trường hợp này
phần trên cánh cửa lại được ghép bằng nhiều mảnh kính nhỏ, và điều đó
tăng thêm đáng kể hiệu ứng cú sốc: không phải chỉ có tiếng cửa sập đánh
rầm vào khung mà còn tiếng rung loảng xoảng của kính. Mẹ kiếp, Hans
Castorp điên tiết nghĩ thầm, thật vô giáo dục đến thế là cùng! Nhưng đúng
vào lúc ấy cô thợ may vườn lại quay sang hỏi chuyện, nên chàng không có
cơ hội quay ra nhìn xem thủ phạm là ai. Tuy nhiên khi chàng cất tiếng trả lời
cô gái già thì nét mặt chàng rắn đanh lại và giữa cặp lông mày vàng sẫm hằn
sâu mấy nếp nhăn.

Joachim hỏi, không biết các bác sĩ đã đi một vòng như thường lệ chưa.

Các vị ấy đến rồi, có ai đó trả lời, nhưng lại đã đi ra đúng vào lúc hai anh em
họ bước vào phòng. Thế thì ăn xong họ sẽ đi chứ không đợi nữa, Joachim
bảo. Nội ngày hôm nay thể nào Hans Castorp cũng còn cơ hội ra mắt các vị
kia. Nhưng vừa ra tới cửa thì hai anh em thiếu điều đâm sầm vào ông bác sĩ
cố vấn cung đình Behrens khi ông này tung tăng sải từng bước dài vung vẩy
đi vào, có bác sĩ Krokowski hộ tống đằng sau.

“Ối chà, đi đâu mà vội thế các quý ông!” Behrens bảo. “Sém tí thì sứt đầu

mẻ trán rồi, thiệt hại sẽ không tránh khỏi ở cả hai phía.” Ông ta nói đặc sệt
giọng đồng bằng Bắc Đức, cứ như cọp nhai bắp. “A, nhân vật mới đây mà”,
ông ta tiếp tục nói oang oang trong lúc Joachim dập gót đứng nghiêm giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.