NÚI THẦN - Trang 68

nửa năm. Trong khi ở đây nên thơ thế này, nào ông thử nói xem, Ziemßen,
có phải ở đây đẹp tuyệt trần không? Chà, em họ ông chắc chắn là biết đánh
giá chúng tôi một cách xứng đáng hơn, ông ấy sẽ biết cách hưởng thụ.
Không bao giờ sợ thiếu bóng hồng nhé, ở đây chúng tôi có những quý bà
đẹp như tranh vẽ. Ít nhất là nhìn bên ngoài. Nhưng ông phải làm sao cho làn
da khởi sắc lên một chút, cứ nghe lời tôi đi, nếu không ông sẽ thất bại thảm
hại nơi các quý bà! Đã đành màu xanh là màu của cây đời, nhưng xanh rờn
chắc chắn không phải màu sắc ưa nhìn trên mặt. Một trăm phần trăm là biểu
hiện thiếu máu”, ông ta vừa nói vừa bước lại sát bên Hans Castorp và không
đôi hồi gì đưa ngay ngón giữa với ngón trỏ vạch một bên mi mắt chàng
xuống. “Tất nhiên là thiếu máu trầm trọng, tôi đã bảo mà. Ông biết sao
không? Ông đã không dại dột chút nào khi chia tay Hamburg của ông một
thời gian. Thật ra thì đó là một nơi rất đáng tuyên dương, cái thành phố
Hamburg này; nó cung cấp cho chúng tôi một số lượng bệnh nhân đáng kể,
nhờ khí hậu ẩm thấp đáng yêu ở đó. Nhưng nếu ông cho phép tôi đưa ra một
lời khuyên hàm hồ - hoàn toàn sine pecunia

[17]

, dĩ nhiên rồi, thì đây: ông hãy

làm theo tất cả những gì anh họ ông phải làm, trong thời gian ông ở chơi với
chúng tôi. Trong trường hợp của ông, không còn gì thông thái hơn là một
thời gian điều dưỡng như bệnh nhân lao phổi nhẹ, và bổ sung thêm một ít
protein. Ở chỗ chúng tôi quá trình trao đổi chất có phần khác thường… Mặc
dù năng lượng tiêu tốn rất cao, nhưng cơ thể vẫn tích trữ thêm đạm… Còn
ông thế nào, ông ngủ được không, Ziemßen? Được hử? Vậy thì alê hấp, đi
dạo! Nhưng đừng lâu quá nửa giờ đồng hồ! Và sau đó đừng quên cắm điếu
xì gà thủy ngân vào miệng! Và nhớ ghi lại kết quả, Ziemßen! Đấy là nhiệm
vụ! Nhớ thực hiện với đầy đủ lương tâm và trách nhiệm! Thứ bảy này phải
có biểu đồ đưa tôi xem! Và ông em họ cũng nên đo cùng. Đo thì không bao
giờ có hại cả. Thôi xin chào, các quý ông! Chúc một ngày vui! Xin chào…
Xin chào…” Và rồi ông ta tiếp tục lướt đi, hai cánh tay vung vẩy như bơi
chèo, lòng bàn tay hướng về phía sau, vừa đi vừa ném sang bên phải bên trái
câu hỏi liệu người ta ngủ có “được” không, và nhận được câu trả lời chung ở
dạng khẳng định. Bác sĩ Krokowski đi hộ tống ở vị trí tập hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.