NÚI THẦN - Trang 669

Thật là một cảnh tượng thần tiên, đầy an ủi! Chàng đã dẻo dai đi tới đích,

bất chấp khó khăn trở ngại, chàng đã tìm được đến chỗ có nhà cửa, tức là
đường về thung lũng không còn bao xa nữa. Có thể trong nhà có người ở, có
thể người ta sẽ cho chàng vào đụt tuyết, và chàng sẽ được che chở dưới một
mái ấm với bốn bức tường chắn gió, có thể chàng còn được người ta đưa
đường về lại viện an dưỡng nữa, nếu cho tới lúc bão tan màn đêm chưa sập
xuống. Chàng nhắm hướng cái đích mơ hồ, chập chờn lúc ẩn lúc hiện trong
bức màn tuyết dày đặc mà hăm hở nhích tới, tốn rất nhiều sức leo dốc ngược
chiều gió, để đến lúc tới nơi giận điên lên vì thất vọng, ngạc nhiên, hoảng
hốt và chóng quay mặt mũi phát hiện ra đó chính là cái lều mục đồng, cái
kho chứa cỏ khô mái chặn đá cục mà lúc nãy chàng vừa mới đi qua. Hóa ra
chàng tốn bao nhiêu công khó nhọc, lên dốc xuống đèo đi một vòng tròn để
bây giờ quay trở lại chỗ cũ.

Quỷ tha ma bắt nó đi. Từ cặp môi cứng đờ của Hans Castorp tuôn ra

những lời nguyền rủa nặng nề nhất không có phụ âm môi. Chàng dùng cây
gậy trượt tuyết chọc chọc thăm dò vào cái lều và đi đến kết luận lần này
chàng cũng lại tiếp cận nó từ đằng lưng, sau khoảng một tiếng đồng hồ -
theo đánh giá của chàng - tốn công toi vật lộn với cơn bão tuyết. Nhưng
chẳng phải sách vở vẫn viết như vậy hay sao. Người ta cắm cúi chạy vòng
quanh, tự hành hạ mình đến kiệt quệ, ôm ấp trong tim ảo tưởng đạt được
một điều gì đó, kỳ thực chỉ vạch ra một đường cong vô nghĩa, khép kín, đến
một lúc nào đấy tự lặp lại như chu kỳ bí hiểm của một năm. Người ta cứ
luẩn quẩn vòng quanh, người ta không về nhà được. Hans Castorp nhận ra
chân lý cũ càng ấy với tâm trạng thỏa mãn pha chút hãi hùng, chàng đập
mạnh tay xuống đùi điên tiết và kinh ngạc, không ngờ quy luật chung lại
nghiệm đúng ngay vào số phận riêng của chàng lúc này.

Cái chòi gỗ đơn độc cửa khóa im ỉm, không có cách nào vào được bên

trong. Nhưng Hans Castorp vẫn quyết định tạm thời dừng chân lại đó, vì mái
hiên chìa ra như mời mọc, và chỗ chàng đang đứng, mé xây qua sườn núi, là
bên khuất gió, cái chòi cho chàng một chút che chắn thực sự nếu chàng đứng
nghiêng tựa vai vào bức tường xù xì ghép bằng thân cây thông - vì đôi ván
trượt tuyết dài thượt không cho phép chàng đứng dựa lưng vào tường. Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.