NÚI THẦN - Trang 747

thành một phụ nữ sung mãn. Làm sao có thể khác được. Người chết đã chết
và lìa bỏ cõi đời; anh ta có vô khối thời gian, hay nói cách khác, anh ta
không có thời gian. Điều đó không ngăn cản móng tay móng chân và tóc anh
ta vẫn tiếp tục mọc dài ra - ở đây chúng tôi không có ý định nhắc lại nhận
xét có phần khiếm nhã của Hans Castorp về hiện tượng này khiến Joachim,
cảm thấy giá trị đạo đức dưới đồng bằng bị động chạm, phải lên tiếng trách.
Cả tóc và móng tay móng chân của Hans Castorp cũng mọc dài ra, mà mọc
rất nhanh. Chàng thường xuyên phải khoác lên vai tấm vải trắng ngồi vào
chiếc ghế của tiệm hớt tóc trên phố chính bên ‘Làng’ để được sửa sang mái
tóc đã lại trùm tai. Chàng ngồi đó tán dăm ba câu vu vơ với gã thợ cắt tóc
lắm lời ưa nịnh, để mặc cho gã trổ tài trên mái tóc mình sau khi thời gian đã
làm công việc của nó. Hoặc chàng đứng bên khung cửa mở ra ban công hì
hục cắt cắt giũa giũa móng tay bằng những món đồ xinh xẻo lấy ra từ cái
hộp bọc nhung rất đẹp - những lúc ấy thường có một cơn choáng váng đột
ngột trào lên xuyên suốt người chàng, một cảm giác lẫn lộn giữa kinh sợ và
tò mò thích thú, và cảm giác choáng váng ở đây đúng theo cả hai nghĩa của
từ này: vừa mất thăng bằng vừa mất sáng suốt, không còn khả năng phân
biệt giữa ‘vẫn còn’ và ‘đã lại’, hai trạng thái mà sự hòa trộn và xóa nhòa
ranh giới giữa chúng làm nên sự vĩnh cửu không thời gian.

Chúng tôi đã nhiều lần khẳng định mình không có ý tô vẽ cho Hans

Castorp tốt hơn mà cũng không muốn nói về chàng xấu hơn trong thực tế,
cho nên chúng tôi không thể ỉm đi chuyện chàng bỗng nảy sinh lòng ham
thích đáng chê trách đối với những tưởng tượng về cõi âm, và thậm chí còn
cố tình chủ động gợi chúng lên trong đầu, mặc dù sau đó cũng thường cố
gắng theo hướng ngược lại để chuộc tội. Chàng có thể ngồi lặng hồi lâu với
chiếc đồng hồ mở nắp trên tay - vẫn chiếc đồng hồ quả quýt tròn dẹt vỏ
vàng, nắp chạm hai chữ cái đầu tên chàng - và chăm chú nhìn vào mặt sứ vẽ
hai vòng chữ số A Rập đen đỏ, trên đó cặp kim giờ kim phút bằng vàng dát
chầm chậm chạy theo nhau và vượt qua nhau, trong khi cây kim giây ốm
nhách bận rộn nhích những bước hối hả quanh vòng tròn nhỏ của nó. Hans
Castorp không rời mắt khỏi cây kim này, để trì hoãn và kéo dài dù chỉ trong
khoảnh khắc, để nắm đuôi thời gian và giữ chân nó lại giây lát. Cây kim nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.