NÚI THẦN - Trang 76

“Chắc chắn là không ít đâu”, Joachim trả lời. “Nhưng họ lo liệu rất kín

đáo, cậu hiểu không, những người khác hoặc là không hay biết gì hoặc mãi
sau này mới biết, mà cũng chỉ do tình cờ thôi. Người ta giữ kín bưng mỗi
khi ai đó qua đời, để khỏi ảnh hưởng đến các bệnh nhân khác, nhất là các bà
hơi tí thì lăn ra ngất. Nếu có người chết ở ngay bên cạnh cậu cũng chẳng thể
nào ngờ được. Cỗ quan tài được chở đến từ sớm tinh mơ, khi cậu còn đang
ngủ, và được đưa đi vào những lúc vắng người, ví dụ như giờ ăn chẳng
hạn.”

“Hừm”, Hans Castorp bảo và tiếp tục vạch vạch xuống đất. “Tức là mọi

việc diễn ra hoàn toàn đằng sau cánh gà sân khấu.”

“Ừ, nói thế cũng được. Nhưng mới đây, xem nào, khoảng tám tuần

trước…”

“Thế thì làm sao còn gọi là mới đây được nữa”, Hans Castorp cảnh giác

nhận xét giọng khô khốc.

“Hả? Ừ thì không mới nữa. Cậu bắt bẻ khiếp quá. Tớ chỉ áng chừng thôi

mà. Vậy là trước đây ít lâu, tớ có dịp được nhìn vào đằng sau cánh gà sân
khấu, hoàn toàn tình cờ thôi, tớ còn nhớ rõ như chuyện mới xảy ra ngày hôm
nay. Đấy là trường hợp cô bé Hujus, Barbara Hujus, nó là người Công giáo
nên có linh mục đến làm phép xức dầu, bí tích cuối cùng trước lúc lâm
chung, cậu biết đấy. Lúc tớ đến đây cô bé vẫn còn chạy lăng xăng, vui đùa
thả cửa nhiều khi quá lố nữa, đúng là một thiếu nữ tinh nghịch. Nhưng rồi
nó xuống dốc rất nhanh, nằm liệt giường không dậy nổi, phòng nó cách
phòng tớ ba gian, và cha mẹ nó tới, và rồi vị linh mục. Ông ta đến vào giờ
uống trà buổi chiều, dãy phòng ở vắng tanh không còn một ai. Nhưng cậu
tưởng tượng xem, hôm ấy tớ lại ngủ quên. Lúc nằm nghỉ sau bữa trưa tớ ngủ
thiếp đi nên không nghe thấy tiếng cồng, và tỉnh dậy trễ mất mười lăm phút.
Thế nên vào giờ phút quyết định tớ không ở dưới phòng ăn như tất cả mọi
người mà lạc vào sau cánh gà sân khấu, theo cách nói của cậu, và lúc tớ đi
dọc hành lang thì gặp họ đi ngược lại, mặc áo trùm đăng ten rước một cây
thánh giá trên đầu, một người vác cây thánh giá mạ vàng treo đèn lồng đi
trước như người ta vác cây xúc xắc trước đội kèn diễu binh.”

“Đừng có so sánh thế”, Hans Castorp nói giọng thoáng bất bình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.