NÚI THẦN - Trang 813

nhưng trọng đại của mình, hoặc yêu cầu Anton Karlovitsch Ferge lên tiếng,
con người nhẫn nại và hiền hậu, hoàn toàn xa lạ với tất cả những gì được coi
là cao siêu, nhưng biết cách kể những câu chuyện vô cùng sinh động về các
xưởng sản xuất ủng cao su ở nước Nga: cách người ta trộn lưu huỳnh và các
hóa chất khác vào trong hỗn hợp cao su ra sao, và những đôi ủng đã sơn
bóng loáng còn được ‘lưu hóa’ ở nhiệt độ trên một trăm độ như thế nào. Ông
ta cũng kể về vòng cực, nơi ông ta đã nhiều lần phải tới trong những chuyến
công du, về mặt trời lúc nửa đêm và về mùa đông vĩnh cửu trên Bắc cực. Ở
đó, ông ta nói vọng ra từ cần cổ gồ ghề với cục yết hầu chạy lên chạy xuống
và bộ ria rậm rủ xuống, chiếc tàu thủy chỉ còn nhỏ xíu như một món đồ chơi
bên cạnh những vách đá khổng lồ và mặt biển phẳng lì xám như thép. Và
những luồng ánh sáng vàng vọt tỏa ra khắp trời, đó là Bắc cực quang. Và
ông ta, Anton Karlovitsch, cảm thấy tất cả những cái đó thật là ma quái,
quang cảnh ấy và cả ông ta trong đó.

Và như thế ông Ferge là người duy nhất trong nhóm thỉnh thoảng còn trao

đổi với tất cả những người kia. Nhân nói về trao đổi chúng tôi phải kể ra ở
đây hai cuộc trò chuyện tay đôi khác thường giữa nhân vật chính không có
gì nổi bật của chúng ta với Clawdia Chauchat và người bạn đồng hành của
cô ta, với từng người một, lần đầu trong đại sảnh vào buổi tối, khi yếu tố
“phá rối” lên cơn sốt nằm bẹp trong giường trên lầu; và lần khác vào một
buổi chiều, trong bản doanh của quý ngài...

Hôm ấy gian đại sảnh vắng người chìm trong cảnh tranh tối tranh sáng.

Cuộc giao lưu thường lệ sau bữa tối tẻ ngắt và ngắn ngủi, khách điều dưỡng,
những ai không lần mò trái phép xuống thung lũng để cờ bạc và khiêu vũ thì
đã rút lui sớm lên ban công nằm nghỉ. Chỉ còn một bóng đèn cháy sáng đâu
đó trên trần gian sảnh trống im lìm, những phòng giải trí kế bên đèn đóm
cũng đã tắt cả. Nhưng Hans Castorp để ý thấy Madame Chauchat vừa rồi
xuống ăn tối một mình không có vị quốc vương hộ tống và vẫn chưa lên
phòng mà còn làm gì đó trong phòng viết thư đọc báo, thế cho nên chàng
nấn ná ở lại. Chàng ngồi một mình tuốt phía sau đại sảnh, nơi sàn nhà cao
hơn phía trước một bậc thang và phân cách với phần chính bằng mấy vòm
cung trắng đặt trên những cây cột dưới chân ốp gỗ giống như phần dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.