NÚI THẦN - Trang 818

ngắn gọn, chắc em không biết trên đời có môn khoa học giáo dục đóng kín-
giả kim thuật, đối tượng là sự biến đổi vật chất, từ thấp lên mức độ cao hơn,
một sự nâng cấp, em hiểu không. Nhưng tất nhiên, một chất để có thể nâng
cấp nhờ tác động bên ngoài thì cũng phải có sẵn cái gì đó làm tiền đề. Tôi
biết rõ tôi có sẵn cái gì, điều đó nằm trong máu thịt tôi, vì bệnh tật và chết
chóc đã từ lâu quen thuộc đối với tôi, và từ khi còn là một cậu bé tôi đã dại
dột mượn của em một cây bút chì, giống như ở đây trong đêm hội hóa trang.
Nhưng sự dại khờ trong tình yêu cũng là thiên tài, em biết không, vì cái chết
là một nguyên tắc thiên tài, là res bina, là lapis philosophorum

[457]

, và đồng

thời nó cũng là nguyên tắc sư phạm, vì tình yêu dành cho nó dẫn tới tình yêu
cuộc sống và tình yêu nhân loại. Như vậy đấy, khi nằm ngoài ban công tôi
đã giác ngộ ra những điều này, và bây giờ tôi rất mừng được chia sẻ với em.
Cuộc sống có hai con đường: một là con đường thông thường, ngay thẳng và
chân chính. Còn con đường kia thì tệ hại ghê gớm, nó dẫn người ta đi qua
cái chết - đó là con đường thiên tài!”

“Anh đúng là cuồng triết lý”, nàng bảo. “Tôi không dám chắc là mình

hiểu hết những tư tưởng Đức lằng nhằng rắc rối của anh, nhưng những điều
anh nói nghe rất có vẻ nhăn ái, và anh chắc chắn là một thanh niên tốt. Anh
xử sự như một nhà hiền triết, cái đó thì phải công nhận...”

“Quá hiền triết đối với khẩu vị của em phải không, Clawdia?”
“Thôi đừng có đá móc nữa! Nghe mãi cũng nhàm. Anh chờ đợi như thế là

ngu ngốc và sai trái, tôi có cho phép anh đợi đâu. Nhưng này, anh không
giận tôi sao, vì mất công chờ đợi mà chẳng được gì?”

“Đó là một đòn đau, Clawdia, ngay cả đối với một người chỉ có những

đam mê điềm đạm. Một đòn chí tử. Em đã ra đòn rất ác khi trở về cùng ông
ấy, vì tất nhiên em đã được Behrens thông báo cho từ trước rằng tôi vẫn ở lại
đây và vẫn đợi em. Nhưng tôi đã nói với em rồi, tôi chỉ coi những gì chúng
ta có với nhau như một đêm mơ, và tôi chấp nhận cho em tự do. Rốt cuộc sự
chờ đợi của tôi cũng không phải hoàn toàn uổng công, vì em đã trở về,
chúng ta lại ngồi gần nhau như lần ấy, tôi lại được nghe giọng nói ngọt ngào
tuyệt diệu của em, giọng nói đã từ lâu lắm rồi quen thuộc trong tai tôi, và
dưới làn lụa mỏng này là đôi tay em mà tôi đã biết - mặc dù trên lầu người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.