NÚI THẦN - Trang 822

từ chối không đi sâu vào vấn đề ấy? Theo thiển ý của chúng tôi đó mặc dù là
một vấn đề thuộc lĩnh vực phân tâm học, nhưng sẽ “dở vô cùng” - theo cách
nói của Hans Castorp - và thậm chí thù địch với cuộc sống, nếu trong tình
yêu ta cứ muốn phân biệt rạch ròi giữa tình cảm thuần túy và dục vọng. Thế
nào là thuần túy! Thế nào là mập mờ nghĩa đôi! Chúng ta tự đặt ra tất cả
những điều đó. Thật hay là tiếng nói của chúng ta chỉ có một từ để gọi tất cả
các loại tình yêu, từ trong sáng nhất cho đến dâm dục nhất! Đó là điều rõ
ràng trong sự mập mờ mang tên tình yêu, vì tình yêu trong sạch nhất cũng
không thể thiếu yếu tố xác thịt, và cả khi xác thịt nhất nó cũng vẫn bảo tồn
sự trong sạch của mình. Tình yêu luôn là chính nó, vừa là sự sống “bất trị”
vừa là đam mê cao nhất; tình yêu là niềm cảm thông với vật chất hữu cơ, là
vòng tay ôm say đắm và cảm động của những gì sẽ phải chịu số phận rữa nát
dưới mồ - tình yêu đáng ngưỡng mộ nhất hay điên cuồng nhất, đó là
caritas

[462]

. Tình yêu có nhiều nghĩa ư? Nhân danh Chúa, cứ để cho nó nhiều

ý nghĩa! Chính điều đó làm cho nó sống động và nhân đạo, và thế giới này
sẽ hoang vu buồn tẻ biết bao, nếu không còn sự đa nghĩa của tình yêu.

Vậy là trong khi môi Hans Castorp và Madame Chauchat gặp nhau trong

một nụ hôn Nga thì chúng tôi để cho mảnh sân khấu nhỏ ấy tối đi và đổi
sang cảnh mới. Bởi chúng tôi chuyển sang tường thuật cuộc trò chuyện tay
đôi thứ hai như đã hứa, và sân khấu bây giờ tràn ngập ánh sáng ảm đạm của
một ngày tàn, một ngày mùa xuân ở vào thời điểm tuyết tan; nhân vật chính
của chúng ta đang ở tư thế đã trở nên quen thuộc bên giường quý ngài
Peeperkorn, trong một cuộc chuyện trò kính cẩn và thân mật với nhân cách
lớn này. Madame Chauchat xuất hiện một mình trong bữa trà chiều lúc bốn
giờ, cũng như trong ba bữa ăn trước, và sau đó đã xuống ‘Phố’ mua sắm, thế
là Hans Castorp như thường lệ bày tỏ nguyện vọng vào thăm người bệnh Hà
Lan, phần để bày tỏ sự quan tâm của mình và giúp vui cho ông ta trong chốc
lát, phần để bản thân được bồi bổ tinh thần từ nhân cách hơn người của ông
ta - tóm lại chàng có những nguyên nhân rất cuộc sống và đa nghĩa.
Peeperkorn đặt tờ Telegraaf sang một bên, gỡ cái kính kẹp mắt gọng sừng
cao trên mũi xuống ném lên trên tờ báo, chìa cho người vào thăm bàn tay
thủ lĩnh móng dài của mình, và đôi môi rộng tơi tả đầy đau đớn của ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.