NÚI THẦN - Trang 829

đáng cho câu hỏi của ông - nếu tôi không nhầm thì ông vừa đặt ra cho tôi
một câu hỏi.”

“Trả lời khéo lắm”, Peeperkorn đáp. “Tôi lắng nghe, và dù không muốn

cũng bị thuyết phục bởi những lời khôn ngoan nhỏ nhẹ của ông, ông bạn trẻ.
Ông có một cái lưỡi dẻo quẹo, nó linh hoạt lượn qua mọi chướng ngại vật và
gọt tròn mọi góc cạnh, làm trôi chảy mọi vấn đề. Chỉ có thỏa đáng - không.
Câu trả lời của ông tôi thấy chưa thỏa đáng, mong ông thứ lỗi, nếu tôi làm
ông thất vọng. ‘Khắc kỷ’, ông bạn thân mến, ông dùng cái từ này trong mối
liên hệ với nhận định của tôi lúc nãy. Nhưng trong câu trả lời của ông cũng
có một sự khắc kỷ nhất định, một sự cứng rắn và gò bó mà tôi thấy không
phù hợp với bản chất con người ông, mặc dù nó còn bộc lộ ra trong cách đối
xử của ông với một người khác. Điều đó không thoát khỏi mắt tôi. Đó là thái
độ gượng gạo của ông những lần chúng ta cùng ăn uống hay dạo chơi, trong
cách đối xử với Madame - ngoài ra không với một người nào khác nữa trong
nhóm. Ông nợ tôi một lời giải thích - đó là một trách nhiệm, một nghĩa vụ
của ông đối với tôi, ông bạn trẻ. Tôi không nhầm đâu. Quan sát đã nhiều lần
khẳng định thắc mắc của tôi, chắc chắn những người khác cũng lấy làm lạ,
trừ khi họ đã có trong tay lời giải thích cho hiện tượng này.”

Quý ngài nói năng một cách chuẩn xác và mạch lạc không ngờ trong buổi

chiều nay, mặc dù có vẻ còn rất đừ vì cơn sốt ác tính. Gần như không thấy
sự ngắt quãng như thường lệ. Nửa nằm nửa ngồi trong giường, đôi vai lực
lưỡng và mái đầu vương giả quay hẳn về phía khách, ông ta duỗi dài một
cánh tay trên tấm chăn, bàn tay thủ lĩnh lấm tấm tàn nhang nhô ra từ cuối
ống tay áo len, khoanh hai ngón với những móng tay mũi giáo lại thành cái
vòng tròn đặc biệt chính xác, đôi môi đau đớn te tua tuôn ra một dòng thác
không dứt những ngôn từ sắc bén và lột tả, có thể nói là đầy hình tượng, với
chữ r rung thật sâu trong cổ.

“Ông cười trừ”, ông ta tiếp tục, “ông lúc lắc đầu, mắt hấp háy, có vẻ như

ông đang cố gắng theo đuổi những suy nghĩ không kết quả. Đồng thời không
nghi ngờ gì nữa, rõ ràng ông biết tôi đang nói gì và đó là chuyện gì. Tôi
không bảo rằng ông thỉnh thoảng không trao đổi vài lời với Madame hoặc
không trả lời nàng khi tình thế bắt buộc. Nhưng tôi nhắc lại, ông làm việc đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.