NÚI THẦN - Trang 830

một cách gò bó gượng gạo, nói đúng hơn là ông muốn tránh né một điều gì,
nếu để ý người ta sẽ thấy là ông tránh dùng một cách xưng hô nhất định.
Người ta có cảm tưởng như ông và Madame có một thỏa thuận ngầm nào
đó, như thể hai người ăn nhầm cái gì hoặc đã cá cược với nhau đến nỗi ông
phải nói trống không với nàng. Ông tránh một cách triệt để và không ngoại
lệ một cách xưng hô nhất định. Ông không gọi Madame là ‘bà’!”

“Nhưng mà, thưa quý ngài Peeperkorn... Cá cược gì đâu...”
“Tôi xin lưu ý ông một điều có lẽ tự ông không nhận thấy - mặt ông đang

tái nhợt đi chỉ trừ có đôi môi.”

Hans Castorp không dám ngẩng đầu lên. Chàng ngồi cúi gằm chăm chú

quan sát vết rượu đỏ trên tấm chăn. ‘Hóa ra là thế!’ Chàng tự nhủ. ‘Ông ấy
nhất định muốn dẫn dắt tới đó. Nhưng sợ rằng chính mình cũng đã góp phần
tự đào huyệt chôn mình. Ở một mức độ nào đó chính mình đã tự khơi
chuyện, giờ mình mới sáng mắt ra. Mặt mình tái đến thế thật sao? Có thể
lắm, vì đã đến nước này thì chẳng còn gì để mất nữa. Không biết sự thể sẽ đi
đến đâu đây. Mình có nên chối không? Có thể, nhưng mình không muốn.
Trước mắt mình cứ im lặng và bám lấy cái vết máu, à vết rượu đỏ trên tấm
chăn này.”

Cả người kia cũng lặng thinh. Sự im lặng nặng nề kéo dài khoảng hai

hoặc ba phút - và cho thấy trong những hoàn cảnh nhất định cái đơn vị thời
gian tí xíu này có thể giãn dài ra tới mức nào.

Pieter Peeperkorn là người lên tiếng nối tiếp câu chuyện.
“Vào buổi tối mà tôi có hân hạnh làm quen với ông”, ông ta mở đầu bằng

giọng ngân nga trầm bổng như chuẩn bị kể một câu chuyện dài, “chúng ta đã
có một bữa tiệc nhỏ, và sau khi ăn uống vui chơi thâu đêm, với tâm trạng
hào hứng, tinh thần phấn khởi vô tư lự chúng ta đã khoác tay nhau về chỗ
ngủ. Khi ấy, bên cửa phòng tôi ở chỗ này đây, lúc chia tay tôi nảy ra ý yêu
cầu ông hôn lên trán người phụ nữ đã giới thiệu ông với tôi như là người
quen cũ của cô ấy trong lần chữa bệnh trước trên này, để đánh dấu một cuộc
vui đầy tình người. Ông thẳng tay vứt bỏ đề nghị của tôi với lời giải thích,
ông coi việc trao đổi một nụ hôn trên trán với người bạn đồng hành của tôi
là vô nghĩa. Ông không thể chối cãi rằng lời giải thích ấy bản thân nó cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.