NÚI THẦN - Trang 843

ngựa cất bước, và hai cỗ xe má phanh vẫn ăn nhè nhẹ bắt đầu chuyển bánh
theo con đường quanh co xuống dốc.

Cả Wehsal cũng đã nhận ra nụ cười của Madame Chauchat, gã nhe những

chiếc răng đen xỉn ra bình luận điều này với người đồng hành trong xe.

“Ông có thấy”, gã hỏi, “bà ấy cười chọc quê vì ông phải ngồi cùng xe với

tôi không? Đúng thế, đúng thế, người ta tránh tôi như tránh hủi. Phải ngồi
cạnh tôi chắc ông bất mãn và ghê tởm lắm nhỉ?”

“Ông bình tĩnh lại đi, Wehsal, và đừng có ăn nói hồ đồ như vậy!” Hans

Castorp nghiêm giọng trách. “Phụ nữ lúc nào chẳng thích cười, họ cười chỉ
để cười; mất công nghĩ ngợi làm gì. Tại sao ông phải hạ thấp mình đến thế?
Ông cũng có ưu điểm và nhược điểm, như tất cả mọi người ở đây. Ví dụ ông
có thể chơi dương cầm bản Giấc mộng đêm hè rất hay, không phải ai cũng
làm được thế. Lần sau ông lại chơi cho chúng tôi nghe nhé.”

“Hừ, ông lại còn làm bộ bao dung an ủi tôi”, con người khốn khổ ấy đáp

lại, “ông không biết rằng cái giọng tự cao tự đại của ông chứa đựng biết bao
nhiêu mỉa mai hống hách, nó chỉ càng làm tôi đau đớn nhục nhã hơn mà
thôi. Ở địa vị của ông nói thì dễ lắm, vì dù cho bây giờ ông đang sắm một
vai khá nực cười, nhưng ít nhất ông đã một lần tới lượt và được bay bổng
trên chín tầng mây, ôi lạy Chúa, và được đôi tay nàng quàng quanh cổ và
còn bao nhiêu thứ khác, ôi lạy Chúa, mỗi lần nghĩ đến đây tôi lại như có lửa
cháy trong cổ họng và dao đâm thấu trái tim - vậy mà ông còn ngồi ngất
nghểu trên lưng ngựa ném mấy lời hạ cố an ủi nỗi đau thảm hại của tôi...”

“Ông nói nghe ghê quá, Wehsal. Thậm chí có thể bảo là tởm lợm, tôi

không cần phải giữ ý, vì ông cũng bảo tôi là hống hách. Nó ghê tởm ở chỗ,
ông dường như cố ý muốn làm một kẻ khốn nạn và hạ mình đến mức đê
hèn. Ông yêu nàng khủng khiếp đến thế sao?”

“Khủng khiếp lắm”, Wehsal lắc đầu tuyệt vọng. “Không lời nào tả xiết

những điều tôi phải chịu đựng vì khát khao thèm muốn nàng, có thể nói rằng
tôi muốn chết quách đi mà không được, cứ phải ngắc ngoải trong cảnh dở
sống dở chết thế này. Trong thời gian nàng vắng mặt mọi sự đã bắt đầu khá
lên, nàng đã dần dần biến khỏi đầu óc tôi. Nhưng từ khi nàng quay về và tôi
ngày ngày thấy nàng trước mắt thì tôi lại phát điên phát cuồng lên, tôi tự cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.